Déclinaison / Conjugueur latin
abstrūdo - Diathèse active
(abstrūdo, abstrūdis, abstrusi, abstrūdĕre, abstrusum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | abstrūdo |
| II sing. | abstrūdis |
| III sing. | abstrūdit |
| I plur. | abstrūdĭmus |
| II plur. | abstrūdĭtis |
| III plur. | abstrūdunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abstrūdēbam |
| II sing. | abstrūdēbas |
| III sing. | abstrūdēbat |
| I plur. | abstrūdebāmus |
| II plur. | abstrūdebātis |
| III plur. | abstrūdēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | abstrūdam |
| II sing. | abstrūdes |
| III sing. | abstrūdet |
| I plur. | abstrūdēmus |
| II plur. | abstrūdētis |
| III plur. | abstrūdent |
| PARFAIT |
| I sing. | abstrusi |
| II sing. | abstrusisti |
| III sing. | abstrusit |
| I plur. | abstrusĭmus |
| II plur. | abstrusistis |
| III plur. | abstrusērunt, abstrusēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abstrusĕram |
| II sing. | abstrusĕras |
| III sing. | abstrusĕrat |
| I plur. | abstruserāmus |
| II plur. | abstruserātis |
| III plur. | abstrusĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | abstrusĕro |
| II sing. | abstrusĕris |
| III sing. | abstrusĕrit |
| I plur. | abstruserĭmus |
| II plur. | abstruserĭtis |
| III plur. | abstrusĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | abstrūdam |
| II sing. | abstrūdas |
| III sing. | abstrūdat |
| I plur. | abstrūdāmus |
| II plur. | abstrūdātis |
| III plur. | abstrūdant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abstrūdĕrem |
| II sing. | abstrūdĕres |
| III sing. | abstrūdĕret |
| I plur. | abstrūderēmus |
| II plur. | abstrūderētis |
| III plur. | abstrūdĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | abstrusĕrim |
| II sing. | abstrusĕris |
| III sing. | abstrusĕrit |
| I plur. | abstruserĭmus |
| II plur. | abstruserĭtis |
| III plur. | abstrusĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abstrusissem |
| II sing. | abstrusisses |
| III sing. | abstrusisset |
| I plur. | abstrusissēmus |
| II plur. | abstrusissētis |
| III plur. | abstrusissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | abstrūdĕ |
| II plur. | abstrūdĭte |
| FUTUR |
| II sing. | abstrūdĭto |
| III sing. | abstrūdĭto |
| II plur. | abstrūditōte |
| III plur. | abstrūdunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| abstrūdens, entis |
| FUTUR |
| abstrusūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| abstrūdĕre |
| PARFAIT |
| abstrusisse |
| FUTUR |
| Singolare: | abstrusūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | abstrusūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | abstrūdendi |
| Datif: | abstrūdendo |
| Accusatif: | ad abstrūdendum |
| Ablatif: | abstrūdendo |
| SUPIN |
| abstrusum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ABSTRUDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|