Déclinaison / Conjugueur latin
adiūdĭco - Diathèse active
(adiūdĭco, adiūdĭcas, adiudicavi, adiūdĭcāre, adiudicatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | adiūdĭco |
| II sing. | adiūdĭcas |
| III sing. | adiūdĭcat |
| I plur. | adiūdĭcāmus |
| II plur. | adiūdĭcātis |
| III plur. | adiūdĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | adiūdĭcābam |
| II sing. | adiūdĭcābas |
| III sing. | adiūdĭcābat |
| I plur. | adiūdĭcabāmus |
| II plur. | adiūdĭcabātis |
| III plur. | adiūdĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | adiūdĭcābo |
| II sing. | adiūdĭcābis |
| III sing. | adiūdĭcābit |
| I plur. | adiūdĭcabĭmus |
| II plur. | adiūdĭcabĭtis |
| III plur. | adiūdĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | adiudicavi |
| II sing. | adiudicavisti |
| III sing. | adiudicavit |
| I plur. | adiudicavĭmus |
| II plur. | adiudicavistis |
| III plur. | adiudicavērunt, adiudicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | adiudicavĕram |
| II sing. | adiudicavĕras |
| III sing. | adiudicavĕrat |
| I plur. | adiudicaverāmus |
| II plur. | adiudicaverātis |
| III plur. | adiudicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | adiudicavĕro |
| II sing. | adiudicavĕris |
| III sing. | adiudicavĕrit |
| I plur. | adiudicaverĭmus |
| II plur. | adiudicaverĭtis |
| III plur. | adiudicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | adiūdĭcem |
| II sing. | adiūdĭces |
| III sing. | adiūdĭcet |
| I plur. | adiūdĭcēmus |
| II plur. | adiūdĭcētis |
| III plur. | adiūdĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | adiūdĭcārem |
| II sing. | adiūdĭcāres |
| III sing. | adiūdĭcāret |
| I plur. | adiūdĭcarēmus |
| II plur. | adiūdĭcarētis |
| III plur. | adiūdĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | adiudicavĕrim |
| II sing. | adiudicavĕris |
| III sing. | adiudicavĕrit |
| I plur. | adiudicaverĭmus |
| II plur. | adiudicaverĭtis |
| III plur. | adiudicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | adiudicavissem |
| II sing. | adiudicavisses |
| III sing. | adiudicavisset |
| I plur. | adiudicavissēmus |
| II plur. | adiudicavissētis |
| III plur. | adiudicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | adiūdĭca |
| II plur. | adiūdĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | adiūdĭcāto |
| III sing. | adiūdĭcāto |
| II plur. | adiūdĭcatōte |
| III plur. | adiūdĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| adiūdĭcans, antis |
| FUTUR |
| adiudicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| adiūdĭcāre |
| PARFAIT |
| adiudicavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | adiudicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | adiudicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | adiūdĭcandi |
| Datif: | adiūdĭcando |
| Accusatif: | ad adiūdĭcandum |
| Ablatif: | adiūdĭcando |
| SUPIN |
| adiudicatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ADIUDICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|