Déclinaison / Conjugueur latin
adnuntĭo - Diathèse active
(adnuntĭo, adnuntĭas, adnuntiavi, adnuntĭāre, adnuntiatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | adnuntĭo |
| II sing. | adnuntĭas |
| III sing. | adnuntĭat |
| I plur. | adnuntĭāmus |
| II plur. | adnuntĭātis |
| III plur. | adnuntĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | adnuntĭābam |
| II sing. | adnuntĭābas |
| III sing. | adnuntĭābat |
| I plur. | adnuntĭabāmus |
| II plur. | adnuntĭabātis |
| III plur. | adnuntĭābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | adnuntĭābo |
| II sing. | adnuntĭābis |
| III sing. | adnuntĭābit |
| I plur. | adnuntĭabĭmus |
| II plur. | adnuntĭabĭtis |
| III plur. | adnuntĭābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | adnuntiavi |
| II sing. | adnuntiavisti |
| III sing. | adnuntiavit |
| I plur. | adnuntiavĭmus |
| II plur. | adnuntiavistis |
| III plur. | adnuntiavērunt, adnuntiavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | adnuntiavĕram |
| II sing. | adnuntiavĕras |
| III sing. | adnuntiavĕrat |
| I plur. | adnuntiaverāmus |
| II plur. | adnuntiaverātis |
| III plur. | adnuntiavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | adnuntiavĕro |
| II sing. | adnuntiavĕris |
| III sing. | adnuntiavĕrit |
| I plur. | adnuntiaverĭmus |
| II plur. | adnuntiaverĭtis |
| III plur. | adnuntiavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | adnuntĭem |
| II sing. | adnuntĭes |
| III sing. | adnuntĭet |
| I plur. | adnuntĭēmus |
| II plur. | adnuntĭētis |
| III plur. | adnuntĭent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | adnuntĭārem |
| II sing. | adnuntĭāres |
| III sing. | adnuntĭāret |
| I plur. | adnuntĭarēmus |
| II plur. | adnuntĭarētis |
| III plur. | adnuntĭārent |
| PARFAIT |
| I sing. | adnuntiavĕrim |
| II sing. | adnuntiavĕris |
| III sing. | adnuntiavĕrit |
| I plur. | adnuntiaverĭmus |
| II plur. | adnuntiaverĭtis |
| III plur. | adnuntiavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | adnuntiavissem |
| II sing. | adnuntiavisses |
| III sing. | adnuntiavisset |
| I plur. | adnuntiavissēmus |
| II plur. | adnuntiavissētis |
| III plur. | adnuntiavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | adnuntĭa |
| II plur. | adnuntĭāte |
| FUTUR |
| II sing. | adnuntĭāto |
| III sing. | adnuntĭāto |
| II plur. | adnuntĭatōte |
| III plur. | adnuntĭanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| adnuntĭans, antis |
| FUTUR |
| adnuntiatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| adnuntĭāre |
| PARFAIT |
| adnuntiavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | adnuntiatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | adnuntiatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | adnuntĭandi |
| Datif: | adnuntĭando |
| Accusatif: | ad adnuntĭandum |
| Ablatif: | adnuntĭando |
| SUPIN |
| adnuntiatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ADNUNTIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|