Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | attŏno |
| II sing. | attŏnas |
| III sing. | attŏnat |
| I plur. | attŏnāmus |
| II plur. | attŏnātis |
| III plur. | attŏnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | attŏnābam |
| II sing. | attŏnābas |
| III sing. | attŏnābat |
| I plur. | attŏnabāmus |
| II plur. | attŏnabātis |
| III plur. | attŏnābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | attŏnābo |
| II sing. | attŏnābis |
| III sing. | attŏnābit |
| I plur. | attŏnabĭmus |
| II plur. | attŏnabĭtis |
| III plur. | attŏnābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | attonui |
| II sing. | attonuisti |
| III sing. | attonuit |
| I plur. | attonuĭmus |
| II plur. | attonuistis |
| III plur. | attonuērunt, attonuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | attonuĕram |
| II sing. | attonuĕras |
| III sing. | attonuĕrat |
| I plur. | attonuerāmus |
| II plur. | attonuerātis |
| III plur. | attonuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | attonuĕro |
| II sing. | attonuĕris |
| III sing. | attonuĕrit |
| I plur. | attonuerĭmus |
| II plur. | attonuerĭtis |
| III plur. | attonuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | attŏnem |
| II sing. | attŏnes |
| III sing. | attŏnet |
| I plur. | attŏnēmus |
| II plur. | attŏnētis |
| III plur. | attŏnent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | attŏnārem |
| II sing. | attŏnāres |
| III sing. | attŏnāret |
| I plur. | attŏnarēmus |
| II plur. | attŏnarētis |
| III plur. | attŏnārent |
| PARFAIT |
| I sing. | attonuĕrim |
| II sing. | attonuĕris |
| III sing. | attonuĕrit |
| I plur. | attonuerĭmus |
| II plur. | attonuerĭtis |
| III plur. | attonuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | attonuissem |
| II sing. | attonuisses |
| III sing. | attonuisset |
| I plur. | attonuissēmus |
| II plur. | attonuissētis |
| III plur. | attonuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | attŏna |
| II plur. | attŏnāte |
| FUTUR |
| II sing. | attŏnāto |
| III sing. | attŏnāto |
| II plur. | attŏnatōte |
| III plur. | attŏnanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| attŏnans, antis |
| FUTUR |
| attonitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| attŏnāre |
| PARFAIT |
| attonuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | attonitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | attonitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | attŏnandi |
| Datif: | attŏnando |
| Accusatif: | ad attŏnandum |
| Ablatif: | attŏnando |
| SUPIN |
| attonitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ATTONO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|