Déclinaison / Conjugueur latin
balbūttĭo - Diathèse active
(balbūttĭo, balbūttis, balbuttivi, balbūttīre, balbuttitum)
verbe transitif e intransitif IV conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | balbūttĭo |
| II sing. | balbūttis |
| III sing. | balbūttit |
| I plur. | balbūttīmus |
| II plur. | balbūttītis |
| III plur. | balbūttĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | balbūttiēbam |
| II sing. | balbūttiēbas |
| III sing. | balbūttiēbat |
| I plur. | balbūttiebāmus |
| II plur. | balbūttiebātis |
| III plur. | balbūttiēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | balbūttĭam |
| II sing. | balbūttĭes |
| III sing. | balbūttĭet |
| I plur. | balbūttiēmus |
| II plur. | balbūttiētis |
| III plur. | balbūttĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | balbuttivi |
| II sing. | balbuttivisti |
| III sing. | balbuttivit |
| I plur. | balbuttivĭmus |
| II plur. | balbuttivistis |
| III plur. | balbuttivērunt, balbuttivēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | balbuttivĕram |
| II sing. | balbuttivĕras |
| III sing. | balbuttivĕrat |
| I plur. | balbuttiverāmus |
| II plur. | balbuttiverātis |
| III plur. | balbuttivērant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | balbuttivĕro |
| II sing. | balbuttivĕris |
| III sing. | balbuttivĕrit |
| I plur. | balbuttiverĭmus |
| II plur. | balbuttiverĭtis |
| III plur. | balbuttivĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | balbūttĭam |
| II sing. | balbūttĭas |
| III sing. | balbūttĭat |
| I plur. | balbūttiāmus |
| II plur. | balbūttiātis |
| III plur. | balbūttĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | balbūttīrem |
| II sing. | balbūttīres |
| III sing. | balbūttīret |
| I plur. | balbūttirēmus |
| II plur. | balbūttirētis |
| III plur. | balbūttīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | balbuttivĕrim |
| II sing. | balbuttivĕris |
| III sing. | balbuttivĕrit |
| I plur. | balbuttiverĭmus |
| II plur. | balbuttiverĭtis |
| III plur. | balbuttivĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | balbuttivissem |
| II sing. | balbuttivisses |
| III sing. | balbuttivisset |
| I plur. | balbuttivissēmus |
| II plur. | balbuttivissētis |
| III plur. | balbuttivissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | balbūtti |
| II plur. | balbūttīte |
| FUTUR |
| II sing. | balbūttīto |
| III sing. | balbūttīto |
| II plur. | balbūttitōte |
| III plur. | balbūttiunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| balbūttiens, ientis |
| FUTUR |
| balbuttitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| balbūttīre |
| PARFAIT |
| balbuttivisse |
| FUTUR |
| Singolare: | balbuttitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | balbuttitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | balbūttiendi |
| Datif: | balbūttiendo |
| Accusatif: | ad balbūttiendum |
| Ablatif: | balbūttiendo |
| SUPIN |
| balbuttitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:BALBUTTIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|