Déclinaison / Conjugueur latin
căcūmĭnor - Diathèse passive
(căcūmĭno, căcūmĭnas, cacuminavi, căcūmĭnāre, cacuminatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | căcūmĭnor |
| II sing. | căcūmĭnāris, căcūmĭnāre |
| III sing. | căcūmĭnātur |
| I plur. | căcūmĭnāmur |
| II plur. | căcūmĭnamĭni |
| III plur. | căcūmĭnantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | căcūmĭnābar |
| II sing. | căcūmĭnabāris, căcūmĭnabāre |
| III sing. | căcūmĭnabātur |
| I plur. | căcūmĭnabāmur |
| II plur. | căcūmĭnabamĭni |
| III plur. | căcūmĭnabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | căcūmĭnābor |
| II sing. | căcūmĭnabĕris, căcūmĭnabĕre |
| III sing. | căcūmĭnabĭtur |
| I plur. | căcūmĭnabĭmur |
| II plur. | căcūmĭnabimĭni |
| III plur. | căcūmĭnabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | cacuminatus, a, um sum |
| II sing. | cacuminatus, a, um es |
| III sing. | cacuminatus, a, um est |
| I plur. | cacuminati, ae, a sumus |
| II plur. | cacuminati, ae, a estis |
| III plur. | cacuminati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cacuminatus, a, um eram |
| II sing. | cacuminatus, a, um eras |
| III sing. | cacuminatus, a, um erat |
| I plur. | cacuminati, ae, a eramus |
| II plur. | cacuminati, ae, a eratis |
| III plur. | cacuminati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | cacuminatus, a, um ero |
| II sing. | cacuminatus, a, um eris |
| III sing. | cacuminatus, a, um erit |
| I plur. | cacuminati, ae, a erimus |
| II plur. | cacuminati, ae, a eritis |
| III plur. | cacuminati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | căcūmĭner |
| II sing. | căcūmĭnēris, căcūmĭnēre |
| III sing. | căcūmĭnētur |
| I plur. | căcūmĭnēmur |
| II plur. | căcūmĭnemĭni |
| III plur. | căcūmĭnentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | căcūmĭnārer |
| II sing. | căcūmĭnarēris, căcūmĭnarēre |
| III sing. | căcūmĭnarētur |
| I plur. | căcūmĭnarēmur |
| II plur. | căcūmĭnaremĭni |
| III plur. | căcūmĭnarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | cacuminatus, a, um sim |
| II sing. | cacuminatus, a, um sis |
| III sing. | cacuminatus, a, um sit |
| I plur. | cacuminati, ae, a simus |
| II plur. | cacuminati, ae, a sitis |
| III plur. | cacuminati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cacuminatus, a, um essem |
| II sing. | cacuminatus, a, um esses |
| III sing. | cacuminatus, a, um esset |
| I plur. | cacuminati, ae, a essemus |
| II plur. | cacuminati, ae, a essetis |
| III plur. | cacuminati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | căcūmĭnāre |
| II plur. | căcūmĭnamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | căcūmĭnātor |
| III sing. | căcūmĭnātor |
| II plur. | |
| III plur. | căcūmĭnantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| cacuminatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| căcūmĭnāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | cacuminatus, a, um esse |
| Plurale: | cacuminati, ae, a esse |
| FUTUR |
| cacuminatum esse |
| GERUNDIVO |
| căcūmĭnandus, a, um | |