Déclinaison / Conjugueur latin
cŏhŏnestor - Diathèse passive
(cŏhŏnesto, cŏhŏnestas, cohonestavi, cŏhŏnestāre, cohonestatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏhŏnestor |
| II sing. | cŏhŏnestāris, cŏhŏnestāre |
| III sing. | cŏhŏnestātur |
| I plur. | cŏhŏnestāmur |
| II plur. | cŏhŏnestamĭni |
| III plur. | cŏhŏnestantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏhŏnestābar |
| II sing. | cŏhŏnestabāris, cŏhŏnestabāre |
| III sing. | cŏhŏnestabātur |
| I plur. | cŏhŏnestabāmur |
| II plur. | cŏhŏnestabamĭni |
| III plur. | cŏhŏnestabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cŏhŏnestābor |
| II sing. | cŏhŏnestabĕris, cŏhŏnestabĕre |
| III sing. | cŏhŏnestabĭtur |
| I plur. | cŏhŏnestabĭmur |
| II plur. | cŏhŏnestabimĭni |
| III plur. | cŏhŏnestabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | cohonestatus, a, um sum |
| II sing. | cohonestatus, a, um es |
| III sing. | cohonestatus, a, um est |
| I plur. | cohonestati, ae, a sumus |
| II plur. | cohonestati, ae, a estis |
| III plur. | cohonestati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cohonestatus, a, um eram |
| II sing. | cohonestatus, a, um eras |
| III sing. | cohonestatus, a, um erat |
| I plur. | cohonestati, ae, a eramus |
| II plur. | cohonestati, ae, a eratis |
| III plur. | cohonestati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | cohonestatus, a, um ero |
| II sing. | cohonestatus, a, um eris |
| III sing. | cohonestatus, a, um erit |
| I plur. | cohonestati, ae, a erimus |
| II plur. | cohonestati, ae, a eritis |
| III plur. | cohonestati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏhŏnester |
| II sing. | cŏhŏnestēris, cŏhŏnestēre |
| III sing. | cŏhŏnestētur |
| I plur. | cŏhŏnestēmur |
| II plur. | cŏhŏnestemĭni |
| III plur. | cŏhŏnestentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏhŏnestārer |
| II sing. | cŏhŏnestarēris, cŏhŏnestarēre |
| III sing. | cŏhŏnestarētur |
| I plur. | cŏhŏnestarēmur |
| II plur. | cŏhŏnestaremĭni |
| III plur. | cŏhŏnestarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | cohonestatus, a, um sim |
| II sing. | cohonestatus, a, um sis |
| III sing. | cohonestatus, a, um sit |
| I plur. | cohonestati, ae, a simus |
| II plur. | cohonestati, ae, a sitis |
| III plur. | cohonestati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cohonestatus, a, um essem |
| II sing. | cohonestatus, a, um esses |
| III sing. | cohonestatus, a, um esset |
| I plur. | cohonestati, ae, a essemus |
| II plur. | cohonestati, ae, a essetis |
| III plur. | cohonestati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cŏhŏnestāre |
| II plur. | cŏhŏnestamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | cŏhŏnestātor |
| III sing. | cŏhŏnestātor |
| II plur. | |
| III plur. | cŏhŏnestantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| cohonestatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| cŏhŏnestāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | cohonestatus, a, um esse |
| Plurale: | cohonestati, ae, a esse |
| FUTUR |
| cohonestatum esse |
| GERUNDIVO |
| cŏhŏnestandus, a, um | |