Déclinaison / Conjugueur latin
cŏhorresco - Diathèse active
(cŏhorresco, cŏhorrescis, cŏhorrescĕre, cohorrui)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏhorresco |
| II sing. | cŏhorrescis |
| III sing. | cŏhorrescit |
| I plur. | cŏhorrescĭmus |
| II plur. | cŏhorrescĭtis |
| III plur. | cŏhorrescunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏhorrescēbam |
| II sing. | cŏhorrescēbas |
| III sing. | cŏhorrescēbat |
| I plur. | cŏhorrescebāmus |
| II plur. | cŏhorrescebātis |
| III plur. | cŏhorrescēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cŏhorrescam |
| II sing. | cŏhorresces |
| III sing. | cŏhorrescet |
| I plur. | cŏhorrescēmus |
| II plur. | cŏhorrescētis |
| III plur. | cŏhorrescent |
| PARFAIT |
| I sing. | cohorrui |
| II sing. | cohorruisti |
| III sing. | cohorruit |
| I plur. | cohorruĭmus |
| II plur. | cohorruistis |
| III plur. | cohorruērunt, cohorruēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cohorruĕram |
| II sing. | cohorruĕras |
| III sing. | cohorruĕrat |
| I plur. | cohorruerāmus |
| II plur. | cohorruerātis |
| III plur. | cohorruĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | cohorruĕro |
| II sing. | cohorruĕris |
| III sing. | cohorruĕrit |
| I plur. | cohorruerĭmus |
| II plur. | cohorruerĭtis |
| III plur. | cohorruĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏhorrescam |
| II sing. | cŏhorrescas |
| III sing. | cŏhorrescat |
| I plur. | cŏhorrescāmus |
| II plur. | cŏhorrescātis |
| III plur. | cŏhorrescant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏhorrescĕrem |
| II sing. | cŏhorrescĕres |
| III sing. | cŏhorrescĕret |
| I plur. | cŏhorrescerēmus |
| II plur. | cŏhorrescerētis |
| III plur. | cŏhorrescĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | cohorruĕrim |
| II sing. | cohorruĕris |
| III sing. | cohorruĕrit |
| I plur. | cohorruerĭmus |
| II plur. | cohorruerĭtis |
| III plur. | cohorruĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cohorruissem |
| II sing. | cohorruisses |
| III sing. | cohorruisset |
| I plur. | cohorruissēmus |
| II plur. | cohorruissētis |
| III plur. | cohorruissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cŏhorrescĕ |
| II plur. | cŏhorrescĭte |
| FUTUR |
| II sing. | cŏhorrescĭto |
| III sing. | cŏhorrescĭto |
| II plur. | cŏhorrescitōte |
| III plur. | cŏhorrescunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| cŏhorrescens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| cŏhorrescĕre |
| PARFAIT |
| cohorruisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | cŏhorrescendi |
| Datif: | cŏhorrescendo |
| Accusatif: | ad cŏhorrescendum |
| Ablatif: | cŏhorrescendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COHORRESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|