Déclinaison / Conjugueur latin
commendo - Diathèse active
(commendo, commendas, commendavi, commendāre, commendatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | commendo |
| II sing. | commendas |
| III sing. | commendat |
| I plur. | commendāmus |
| II plur. | commendātis |
| III plur. | commendant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | commendābam |
| II sing. | commendābas |
| III sing. | commendābat |
| I plur. | commendabāmus |
| II plur. | commendabātis |
| III plur. | commendābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | commendābo |
| II sing. | commendābis |
| III sing. | commendābit |
| I plur. | commendabĭmus |
| II plur. | commendabĭtis |
| III plur. | commendābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | commendavi |
| II sing. | commendavisti |
| III sing. | commendavit |
| I plur. | commendavĭmus |
| II plur. | commendavistis |
| III plur. | commendavērunt, commendavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | commendavĕram |
| II sing. | commendavĕras |
| III sing. | commendavĕrat |
| I plur. | commendaverāmus |
| II plur. | commendaverātis |
| III plur. | commendavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | commendavĕro |
| II sing. | commendavĕris |
| III sing. | commendavĕrit |
| I plur. | commendaverĭmus |
| II plur. | commendaverĭtis |
| III plur. | commendavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | commendem |
| II sing. | commendes |
| III sing. | commendet |
| I plur. | commendēmus |
| II plur. | commendētis |
| III plur. | commendent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | commendārem |
| II sing. | commendāres |
| III sing. | commendāret |
| I plur. | commendarēmus |
| II plur. | commendarētis |
| III plur. | commendārent |
| PARFAIT |
| I sing. | commendavĕrim |
| II sing. | commendavĕris |
| III sing. | commendavĕrit |
| I plur. | commendaverĭmus |
| II plur. | commendaverĭtis |
| III plur. | commendavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | commendavissem |
| II sing. | commendavisses |
| III sing. | commendavisset |
| I plur. | commendavissēmus |
| II plur. | commendavissētis |
| III plur. | commendavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | commenda |
| II plur. | commendāte |
| FUTUR |
| II sing. | commendāto |
| III sing. | commendāto |
| II plur. | commendatōte |
| III plur. | commendanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| commendans, antis |
| FUTUR |
| commendatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| commendāre |
| PARFAIT |
| commendavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | commendatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | commendatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | commendandi |
| Datif: | commendando |
| Accusatif: | ad commendandum |
| Ablatif: | commendando |
| SUPIN |
| commendatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMMENDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|