Déclinaison / Conjugueur latin
commŏnĕo - Diathèse active
(commŏnĕo, commŏnes, commonui, commŏnēre, commonitum)
verbe transitif II conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | commŏnĕo |
| II sing. | commŏnes |
| III sing. | commŏnet |
| I plur. | commŏnēmus |
| II plur. | commŏnētis |
| III plur. | commŏnent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | commŏnēbam |
| II sing. | commŏnēbas |
| III sing. | commŏnēbat |
| I plur. | commŏnabāmus |
| II plur. | commŏnebātis |
| III plur. | commŏnēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | commŏnēbo |
| II sing. | commŏnēbis |
| III sing. | commŏnēbit |
| I plur. | commŏnebĭmus |
| II plur. | commŏnebĭtis |
| III plur. | commŏnēbunt |
| PARFAIT |
| I sing. | commonui |
| II sing. | commonuisti |
| III sing. | commonuit |
| I plur. | commonuĭmus |
| II plur. | commonuistis |
| III plur. | commonuērunt, commonuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | commonuĕram |
| II sing. | commonuĕras |
| III sing. | commonuĕrat |
| I plur. | commonuerāmus |
| II plur. | commonuerātis |
| III plur. | commonuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | commonuĕro |
| II sing. | commonuĕris |
| III sing. | commonuĕrit |
| I plur. | commonuerĭmus |
| II plur. | commonuerĭtis |
| III plur. | commonuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | commŏnĕam |
| II sing. | commŏnĕas |
| III sing. | commŏnĕat |
| I plur. | commŏneāmus |
| II plur. | commŏneātis |
| III plur. | commŏnĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | commŏnērem |
| II sing. | commŏnēres |
| III sing. | commŏnēret |
| I plur. | commŏnerēmus |
| II plur. | commŏnerētis |
| III plur. | commŏnērent |
| PARFAIT |
| I sing. | commonuĕrim |
| II sing. | commonuĕris |
| III sing. | commonuĕrit |
| I plur. | commonuerĭmus |
| II plur. | commonuerĭtis |
| III plur. | commonuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | commonuissem |
| II sing. | commonuisses |
| III sing. | commonuisset |
| I plur. | commonuissēmus |
| II plur. | commonuissētis |
| III plur. | commonuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | commŏne |
| II plur. | commŏnēte |
| FUTUR |
| II sing. | commŏnēto |
| III sing. | commŏnēto |
| II plur. | commŏnetōte |
| III plur. | commŏnento |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| commŏnens, entis |
| FUTUR |
| commonitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| commŏnēre |
| PARFAIT |
| commonuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | commonitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | commonitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | commŏnendi |
| Datif: | commŏnendo |
| Accusatif: | ad commŏnendum |
| Ablatif: | commŏnendo |
| SUPIN |
| commonitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMMONEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|