Déclinaison / Conjugueur latin
compŏtĭo - Diathèse active
(compŏtĭo, compŏtis, compotivi, compŏtīre, compotitum)
verbe transitif IV conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | compŏtĭo |
| II sing. | compŏtis |
| III sing. | compŏtit |
| I plur. | compŏtīmus |
| II plur. | compŏtītis |
| III plur. | compŏtĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | compŏtiēbam |
| II sing. | compŏtiēbas |
| III sing. | compŏtiēbat |
| I plur. | compŏtiebāmus |
| II plur. | compŏtiebātis |
| III plur. | compŏtiēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | compŏtĭam |
| II sing. | compŏtĭes |
| III sing. | compŏtĭet |
| I plur. | compŏtiēmus |
| II plur. | compŏtiētis |
| III plur. | compŏtĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | compotivi |
| II sing. | compotivisti |
| III sing. | compotivit |
| I plur. | compotivĭmus |
| II plur. | compotivistis |
| III plur. | compotivērunt, compotivēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | compotivĕram |
| II sing. | compotivĕras |
| III sing. | compotivĕrat |
| I plur. | compotiverāmus |
| II plur. | compotiverātis |
| III plur. | compotivĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | compotivĕro |
| II sing. | compotivĕris |
| III sing. | compotivĕrit |
| I plur. | compotiverĭmus |
| II plur. | compotiverĭtis |
| III plur. | compotivĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | compŏtĭam |
| II sing. | compŏtĭas |
| III sing. | compŏtĭat |
| I plur. | compŏtiāmus |
| II plur. | compŏtiātis |
| III plur. | compŏtĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | compŏtīrem |
| II sing. | compŏtīres |
| III sing. | compŏtīret |
| I plur. | compŏtirēmus |
| II plur. | compŏtirētis |
| III plur. | compŏtīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | compotivĕrim |
| II sing. | compotivĕris |
| III sing. | compotivĕrit |
| I plur. | compotiverĭmus |
| II plur. | compotiverĭtis |
| III plur. | compotivĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | compotivissem |
| II sing. | compotivisses |
| III sing. | compotivisset |
| I plur. | compotivissēmus |
| II plur. | compotivissētis |
| III plur. | compotivissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | compŏti |
| II plur. | compŏtīte |
| FUTUR |
| II sing. | compŏtīto |
| III sing. | compŏtīto |
| II plur. | compŏtitōte |
| III plur. | compŏtiunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| compŏtiens, ientis |
| FUTUR |
| compotitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| compŏtīre |
| PARFAIT |
| compotivisse |
| FUTUR |
| Singolare: | compotitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | compotitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | compŏtiendi |
| Datif: | compŏtiendo |
| Accusatif: | ad compŏtiendum |
| Ablatif: | compŏtiendo |
| SUPIN |
| compotitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPOTIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|