Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | concăvo |
| II sing. | concăvas |
| III sing. | concăvat |
| I plur. | concăvāmus |
| II plur. | concăvātis |
| III plur. | concăvant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concăvābam |
| II sing. | concăvābas |
| III sing. | concăvābat |
| I plur. | concăvabāmus |
| II plur. | concăvabātis |
| III plur. | concăvābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concăvābo |
| II sing. | concăvābis |
| III sing. | concăvābit |
| I plur. | concăvabĭmus |
| II plur. | concăvabĭtis |
| III plur. | concăvābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | concavavi |
| II sing. | concavavisti |
| III sing. | concavavit |
| I plur. | concavavĭmus |
| II plur. | concavavistis |
| III plur. | concavavērunt, concavavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concavavĕram |
| II sing. | concavavĕras |
| III sing. | concavavĕrat |
| I plur. | concavaverāmus |
| II plur. | concavaverātis |
| III plur. | concavavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concavavĕro |
| II sing. | concavavĕris |
| III sing. | concavavĕrit |
| I plur. | concavaverĭmus |
| II plur. | concavaverĭtis |
| III plur. | concavavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concăvem |
| II sing. | concăves |
| III sing. | concăvet |
| I plur. | concăvēmus |
| II plur. | concăvētis |
| III plur. | concăvent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concăvārem |
| II sing. | concăvāres |
| III sing. | concăvāret |
| I plur. | concăvarēmus |
| II plur. | concăvarētis |
| III plur. | concăvārent |
| PARFAIT |
| I sing. | concavavĕrim |
| II sing. | concavavĕris |
| III sing. | concavavĕrit |
| I plur. | concavaverĭmus |
| II plur. | concavaverĭtis |
| III plur. | concavavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concavavissem |
| II sing. | concavavisses |
| III sing. | concavavisset |
| I plur. | concavavissēmus |
| II plur. | concavavissētis |
| III plur. | concavavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concăva |
| II plur. | concăvāte |
| FUTUR |
| II sing. | concăvāto |
| III sing. | concăvāto |
| II plur. | concăvatōte |
| III plur. | concăvanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concăvans, antis |
| FUTUR |
| concavatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concăvāre |
| PARFAIT |
| concavavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concavatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concavatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concăvandi |
| Datif: | concăvando |
| Accusatif: | ad concăvandum |
| Ablatif: | concăvando |
| SUPIN |
| concavatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCAVO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|