Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | condŏcĕo |
| II sing. | condŏces |
| III sing. | condŏcet |
| I plur. | condŏcēmus |
| II plur. | condŏcētis |
| III plur. | condŏcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condŏcēbam |
| II sing. | condŏcēbas |
| III sing. | condŏcēbat |
| I plur. | condŏcabāmus |
| II plur. | condŏcebātis |
| III plur. | condŏcēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | condŏcēbo |
| II sing. | condŏcēbis |
| III sing. | condŏcēbit |
| I plur. | condŏcebĭmus |
| II plur. | condŏcebĭtis |
| III plur. | condŏcēbunt |
| PARFAIT |
| I sing. | condocui |
| II sing. | condocuisti |
| III sing. | condocuit |
| I plur. | condocuĭmus |
| II plur. | condocuistis |
| III plur. | condocuērunt, condocuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | condocuĕram |
| II sing. | condocuĕras |
| III sing. | condocuĕrat |
| I plur. | condocuerāmus |
| II plur. | condocuerātis |
| III plur. | condocuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | condocuĕro |
| II sing. | condocuĕris |
| III sing. | condocuĕrit |
| I plur. | condocuerĭmus |
| II plur. | condocuerĭtis |
| III plur. | condocuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | condŏcĕam |
| II sing. | condŏcĕas |
| III sing. | condŏcĕat |
| I plur. | condŏceāmus |
| II plur. | condŏceātis |
| III plur. | condŏcĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condŏcērem |
| II sing. | condŏcēres |
| III sing. | condŏcēret |
| I plur. | condŏcerēmus |
| II plur. | condŏcerētis |
| III plur. | condŏcērent |
| PARFAIT |
| I sing. | condocuĕrim |
| II sing. | condocuĕris |
| III sing. | condocuĕrit |
| I plur. | condocuerĭmus |
| II plur. | condocuerĭtis |
| III plur. | condocuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | condocuissem |
| II sing. | condocuisses |
| III sing. | condocuisset |
| I plur. | condocuissēmus |
| II plur. | condocuissētis |
| III plur. | condocuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | condŏce |
| II plur. | condŏcēte |
| FUTUR |
| II sing. | condŏcēto |
| III sing. | condŏcēto |
| II plur. | condŏcetōte |
| III plur. | condŏcento |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| condŏcens, entis |
| FUTUR |
| condoctūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| condŏcēre |
| PARFAIT |
| condocuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | condoctūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | condoctūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | condŏcendi |
| Datif: | condŏcendo |
| Accusatif: | ad condŏcendum |
| Ablatif: | condŏcendo |
| SUPIN |
| condoctum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONDOCEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|