Déclinaison / Conjugueur latin
conflīgo - Diathèse active
(conflīgo, conflīgis, conflixi, conflīgĕre, conflictum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conflīgo |
| II sing. | conflīgis |
| III sing. | conflīgit |
| I plur. | conflīgĭmus |
| II plur. | conflīgĭtis |
| III plur. | conflīgunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conflīgēbam |
| II sing. | conflīgēbas |
| III sing. | conflīgēbat |
| I plur. | conflīgebāmus |
| II plur. | conflīgebātis |
| III plur. | conflīgēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conflīgam |
| II sing. | conflīges |
| III sing. | conflīget |
| I plur. | conflīgēmus |
| II plur. | conflīgētis |
| III plur. | conflīgent |
| PARFAIT |
| I sing. | conflixi |
| II sing. | conflixisti |
| III sing. | conflixit |
| I plur. | conflixĭmus |
| II plur. | conflixistis |
| III plur. | conflixērunt, conflixēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conflixĕram |
| II sing. | conflixĕras |
| III sing. | conflixĕrat |
| I plur. | conflixerāmus |
| II plur. | conflixerātis |
| III plur. | conflixĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conflixĕro |
| II sing. | conflixĕris |
| III sing. | conflixĕrit |
| I plur. | conflixerĭmus |
| II plur. | conflixerĭtis |
| III plur. | conflixĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conflīgam |
| II sing. | conflīgas |
| III sing. | conflīgat |
| I plur. | conflīgāmus |
| II plur. | conflīgātis |
| III plur. | conflīgant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conflīgĕrem |
| II sing. | conflīgĕres |
| III sing. | conflīgĕret |
| I plur. | conflīgerēmus |
| II plur. | conflīgerētis |
| III plur. | conflīgĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conflixĕrim |
| II sing. | conflixĕris |
| III sing. | conflixĕrit |
| I plur. | conflixerĭmus |
| II plur. | conflixerĭtis |
| III plur. | conflixĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conflixissem |
| II sing. | conflixisses |
| III sing. | conflixisset |
| I plur. | conflixissēmus |
| II plur. | conflixissētis |
| III plur. | conflixissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conflīgĕ |
| II plur. | conflīgĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conflīgĭto |
| III sing. | conflīgĭto |
| II plur. | conflīgitōte |
| III plur. | conflīgunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conflīgens, entis |
| FUTUR |
| conflictūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conflīgĕre |
| PARFAIT |
| conflixisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conflictūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conflictūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conflīgendi |
| Datif: | conflīgendo |
| Accusatif: | ad conflīgendum |
| Ablatif: | conflīgendo |
| SUPIN |
| conflictum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFLIGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|