Déclinaison / Conjugueur latin
conflŭo - Diathèse active
(conflŭo, conflŭis, confluxi, conflŭĕre, confluxum)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conflŭo |
| II sing. | conflŭis |
| III sing. | conflŭit |
| I plur. | conflŭĭmus |
| II plur. | conflŭĭtis |
| III plur. | conflŭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conflŭēbam |
| II sing. | conflŭēbas |
| III sing. | conflŭēbat |
| I plur. | conflŭebāmus |
| II plur. | conflŭebātis |
| III plur. | conflŭēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conflŭam |
| II sing. | conflŭes |
| III sing. | conflŭet |
| I plur. | conflŭēmus |
| II plur. | conflŭētis |
| III plur. | conflŭent |
| PARFAIT |
| I sing. | confluxi |
| II sing. | confluxisti |
| III sing. | confluxit |
| I plur. | confluxĭmus |
| II plur. | confluxistis |
| III plur. | confluxērunt, confluxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confluxĕram |
| II sing. | confluxĕras |
| III sing. | confluxĕrat |
| I plur. | confluxerāmus |
| II plur. | confluxerātis |
| III plur. | confluxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confluxĕro |
| II sing. | confluxĕris |
| III sing. | confluxĕrit |
| I plur. | confluxerĭmus |
| II plur. | confluxerĭtis |
| III plur. | confluxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conflŭam |
| II sing. | conflŭas |
| III sing. | conflŭat |
| I plur. | conflŭāmus |
| II plur. | conflŭātis |
| III plur. | conflŭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conflŭĕrem |
| II sing. | conflŭĕres |
| III sing. | conflŭĕret |
| I plur. | conflŭerēmus |
| II plur. | conflŭerētis |
| III plur. | conflŭĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | confluxĕrim |
| II sing. | confluxĕris |
| III sing. | confluxĕrit |
| I plur. | confluxerĭmus |
| II plur. | confluxerĭtis |
| III plur. | confluxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confluxissem |
| II sing. | confluxisses |
| III sing. | confluxisset, confluxet |
| I plur. | confluxissēmus |
| II plur. | confluxissētis |
| III plur. | confluxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conflŭĕ |
| II plur. | conflŭĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conflŭĭto |
| III sing. | conflŭĭto |
| II plur. | conflŭitōte |
| III plur. | conflŭunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conflŭens, entis |
| FUTUR |
| confluxūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conflŭĕre |
| PARFAIT |
| confluxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | confluxūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | confluxūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conflŭendi |
| Datif: | conflŭendo |
| Accusatif: | ad conflŭendum |
| Ablatif: | conflŭendo |
| SUPIN |
| confluxum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFLUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|