Déclinaison / Conjugueur latin
confundo - Diathèse active
(confundo, confundis, confudi, confundĕre, confusum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | confundo |
| II sing. | confundis |
| III sing. | confundit |
| I plur. | confundĭmus |
| II plur. | confundĭtis |
| III plur. | confundunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confundēbam |
| II sing. | confundēbas |
| III sing. | confundēbat |
| I plur. | confundebāmus |
| II plur. | confundebātis |
| III plur. | confundēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | confundam |
| II sing. | confundes |
| III sing. | confundet |
| I plur. | confundēmus |
| II plur. | confundētis |
| III plur. | confundent |
| PARFAIT |
| I sing. | confudi |
| II sing. | confudisti |
| III sing. | confudit |
| I plur. | confudĭmus |
| II plur. | confudistis |
| III plur. | confudērunt, confudēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confudĕram |
| II sing. | confudĕras |
| III sing. | confudĕrat |
| I plur. | confuderāmus |
| II plur. | confuderātis |
| III plur. | confudĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confudĕro |
| II sing. | confudĕris |
| III sing. | confudĕrit |
| I plur. | confuderĭmus |
| II plur. | confuderĭtis |
| III plur. | confudĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | confundam |
| II sing. | confundas |
| III sing. | confundat |
| I plur. | confundāmus |
| II plur. | confundātis |
| III plur. | confundant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confundĕrem |
| II sing. | confundĕres |
| III sing. | confundĕret |
| I plur. | confunderēmus |
| II plur. | confunderētis |
| III plur. | confundĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | confudĕrim |
| II sing. | confudĕris |
| III sing. | confudĕrit |
| I plur. | confuderĭmus |
| II plur. | confuderĭtis |
| III plur. | confudĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confudissem |
| II sing. | confudisses |
| III sing. | confudisset |
| I plur. | confudissēmus |
| II plur. | confudissētis |
| III plur. | confudissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | confundĕ |
| II plur. | confundĭte |
| FUTUR |
| II sing. | confundĭto |
| III sing. | confundĭto |
| II plur. | confunditōte |
| III plur. | confundunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| confundens, entis |
| FUTUR |
| confusūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| confundĕre |
| PARFAIT |
| confudisse |
| FUTUR |
| Singolare: | confusūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | confusūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | confundendi |
| Datif: | confundendo |
| Accusatif: | ad confundendum |
| Ablatif: | confundendo |
| SUPIN |
| confusum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFUNDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|