Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | confūto |
| II sing. | confūtas |
| III sing. | confūtat |
| I plur. | confūtāmus |
| II plur. | confūtātis |
| III plur. | confūtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confūtābam |
| II sing. | confūtābas |
| III sing. | confūtābat |
| I plur. | confūtabāmus |
| II plur. | confūtabātis |
| III plur. | confūtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | confūtābo |
| II sing. | confūtābis |
| III sing. | confūtābit |
| I plur. | confūtabĭmus |
| II plur. | confūtabĭtis |
| III plur. | confūtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | confutavi |
| II sing. | confutavisti |
| III sing. | confutavit |
| I plur. | confutavĭmus |
| II plur. | confutavistis |
| III plur. | confutavērunt, confutavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confutavĕram |
| II sing. | confutavĕras |
| III sing. | confutavĕrat |
| I plur. | confutaverāmus |
| II plur. | confutaverātis |
| III plur. | confutavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confutavĕro |
| II sing. | confutavĕris |
| III sing. | confutavĕrit |
| I plur. | confutaverĭmus |
| II plur. | confutaverĭtis |
| III plur. | confutavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | confūtem |
| II sing. | confūtes |
| III sing. | confūtet |
| I plur. | confūtēmus |
| II plur. | confūtētis |
| III plur. | confūtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confūtārem |
| II sing. | confūtāres |
| III sing. | confūtāret |
| I plur. | confūtarēmus |
| II plur. | confūtarētis |
| III plur. | confūtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | confutavĕrim |
| II sing. | confutavĕris |
| III sing. | confutavĕrit |
| I plur. | confutaverĭmus |
| II plur. | confutaverĭtis |
| III plur. | confutavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confutavissem |
| II sing. | confutavisses |
| III sing. | confutavisset |
| I plur. | confutavissēmus |
| II plur. | confutavissētis |
| III plur. | confutavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | confūta |
| II plur. | confūtāte |
| FUTUR |
| II sing. | confūtāto |
| III sing. | confūtāto |
| II plur. | confūtatōte |
| III plur. | confūtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| confūtans, antis |
| FUTUR |
| confutatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| confūtāre |
| PARFAIT |
| confutavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | confutatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | confutatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | confūtandi |
| Datif: | confūtando |
| Accusatif: | ad confūtandum |
| Ablatif: | confūtando |
| SUPIN |
| confutatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFUTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|