Déclinaison / Conjugueur latin
congĕmĭno - Diathèse active
(congĕmĭno, congĕmĭnas, congeminavi, congĕmĭnāre, congeminatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕmĭno |
| II sing. | congĕmĭnas |
| III sing. | congĕmĭnat |
| I plur. | congĕmĭnāmus |
| II plur. | congĕmĭnātis |
| III plur. | congĕmĭnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕmĭnābam |
| II sing. | congĕmĭnābas |
| III sing. | congĕmĭnābat |
| I plur. | congĕmĭnabāmus |
| II plur. | congĕmĭnabātis |
| III plur. | congĕmĭnābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | congĕmĭnābo |
| II sing. | congĕmĭnābis |
| III sing. | congĕmĭnābit |
| I plur. | congĕmĭnabĭmus |
| II plur. | congĕmĭnabĭtis |
| III plur. | congĕmĭnābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | congeminavi |
| II sing. | congeminavisti |
| III sing. | congeminavit |
| I plur. | congeminavĭmus |
| II plur. | congeminavistis |
| III plur. | congeminavēreunt, congeminavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congeminavĕram |
| II sing. | congeminavĕras |
| III sing. | congeminavĕrat |
| I plur. | congeminaverāmus |
| II plur. | congeminaverātis |
| III plur. | congeminavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | congeminavĕro |
| II sing. | congeminavĕris |
| III sing. | congeminavĕrit |
| I plur. | congeminaverĭmus |
| II plur. | congeminaverĭtis |
| III plur. | congeminavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕmĭnem |
| II sing. | congĕmĭnes |
| III sing. | congĕmĭnet |
| I plur. | congĕmĭnēmus |
| II plur. | congĕmĭnētis |
| III plur. | congĕmĭnent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕmĭnārem |
| II sing. | congĕmĭnāres |
| III sing. | congĕmĭnāret |
| I plur. | congĕmĭnarēmus |
| II plur. | congĕmĭnarētis |
| III plur. | congĕmĭnārent |
| PARFAIT |
| I sing. | congeminavĕrim |
| II sing. | congeminavĕris |
| III sing. | congeminavĕrit |
| I plur. | congeminaverĭmus |
| II plur. | congeminaverĭtis |
| III plur. | congeminavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congeminavissem |
| II sing. | congeminavisses |
| III sing. | congeminavisset |
| I plur. | congeminavissēmus |
| II plur. | congeminavissētis |
| III plur. | congeminavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | congĕmĭna |
| II plur. | congĕmĭnāte |
| FUTUR |
| II sing. | congĕmĭnāto |
| III sing. | congĕmĭnāto |
| II plur. | congĕmĭnatōte |
| III plur. | congĕmĭnanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| congĕmĭnans, antis |
| FUTUR |
| congeminatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| congĕmĭnāre |
| PARFAIT |
| congeminavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | congeminatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | congeminatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | congĕmĭnandi |
| Datif: | congĕmĭnando |
| Accusatif: | ad congĕmĭnandum |
| Ablatif: | congĕmĭnando |
| SUPIN |
| congeminatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONGEMINO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|