Déclinaison / Conjugueur latin
congĕmo - Diathèse active
(congĕmo, congĕmis, congĕmĕre, congemui)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕmo |
| II sing. | congĕmis |
| III sing. | congĕmit |
| I plur. | congĕmĭmus |
| II plur. | congĕmĭtis |
| III plur. | congĕmunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕmēbam |
| II sing. | congĕmēbas |
| III sing. | congĕmēbat |
| I plur. | congĕmebāmus |
| II plur. | congĕmebātis |
| III plur. | congĕmēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | congĕmam |
| II sing. | congĕmes |
| III sing. | congĕmet |
| I plur. | congĕmēmus |
| II plur. | congĕmētis |
| III plur. | congĕment |
| PARFAIT |
| I sing. | congemui |
| II sing. | congemuisti |
| III sing. | congemuit |
| I plur. | congemuĭmus |
| II plur. | congemuistis |
| III plur. | congemuērunt, congemuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congemuĕram |
| II sing. | congemuĕras |
| III sing. | congemuĕrat |
| I plur. | congemuerāmus |
| II plur. | congemuerātis |
| III plur. | congemuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | congemuĕro |
| II sing. | congemuĕris |
| III sing. | congemuĕrit |
| I plur. | congemuerĭmus |
| II plur. | congemuerĭtis |
| III plur. | congemuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕmam |
| II sing. | congĕmas |
| III sing. | congĕmat |
| I plur. | congĕmāmus |
| II plur. | congĕmātis |
| III plur. | congĕmant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕmĕrem |
| II sing. | congĕmĕres |
| III sing. | congĕmĕret |
| I plur. | congĕmerēmus |
| II plur. | congĕmerētis |
| III plur. | congĕmĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | congemuĕrim |
| II sing. | congemuĕris |
| III sing. | congemuĕrit |
| I plur. | congemuerĭmus |
| II plur. | congemuerĭtis |
| III plur. | congemuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congemuissem |
| II sing. | congemuisses |
| III sing. | congemuisset |
| I plur. | congemuissēmus |
| II plur. | congemuissētis |
| III plur. | congemuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | congĕmĕ |
| II plur. | congĕmĭte |
| FUTUR |
| II sing. | congĕmĭto |
| III sing. | congĕmĭto |
| II plur. | congĕmitōte |
| III plur. | congĕmunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| congĕmens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| congĕmĕre |
| PARFAIT |
| congemuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | congĕmendi |
| Datif: | congĕmendo |
| Accusatif: | ad congĕmendum |
| Ablatif: | congĕmendo |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONGEMO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|