Déclinaison / Conjugueur latin
cōnĭcĭo - Diathèse active
(cōnĭcĭo, cōnĭcis, conieci, cōnĭcĕre, coniectum)
verbe transitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cōnĭcĭo |
| II sing. | cōnĭcis |
| III sing. | cōnĭcit |
| I plur. | cōnĭcīmus |
| II plur. | cōnĭcītis |
| III plur. | cōnĭciunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cōnĭciēbam |
| II sing. | cōnĭciēbas |
| III sing. | cōnĭciēbat |
| I plur. | cōnĭciebāmus |
| II plur. | cōnĭciebātis |
| III plur. | cōnĭciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cōnĭcĭam |
| II sing. | cōnĭcĭes |
| III sing. | cōnĭcĭet |
| I plur. | cōnĭciēmus |
| II plur. | cōnĭciētis |
| III plur. | cōnĭcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | conieci |
| II sing. | coniecisti |
| III sing. | coniecit |
| I plur. | coniecĭmus |
| II plur. | coniecistis |
| III plur. | coniecērunt, coniecēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coniecĕram |
| II sing. | coniecĕras |
| III sing. | coniecĕrat |
| I plur. | coniecerāmus |
| II plur. | coniecerātis |
| III plur. | coniecĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | coniecĕro |
| II sing. | coniecĕris |
| III sing. | coniecĕrit |
| I plur. | coniecerĭmus |
| II plur. | coniecerĭtis |
| III plur. | coniecĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | cōnĭcĭam |
| II sing. | cōnĭcĭas |
| III sing. | cōnĭcĭat |
| I plur. | cōnĭciāmus |
| II plur. | cōnĭciātis |
| III plur. | cōnĭcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cōnĭcĕrem |
| II sing. | cōnĭcĕres |
| III sing. | cōnĭcĕret |
| I plur. | cōnĭcerēmus |
| II plur. | cōnĭcerētis |
| III plur. | cōnĭcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | coniecĕrim |
| II sing. | coniecĕris |
| III sing. | coniecĕrit |
| I plur. | coniecerĭmus |
| II plur. | coniecerĭtis |
| III plur. | coniecĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coniecissem |
| II sing. | coniecisses |
| III sing. | coniecisset |
| I plur. | coniecissēmus |
| II plur. | coniecissētis |
| III plur. | coniecissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cōnĭce |
| II plur. | cōnĭcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | cōnĭcĭto |
| III sing. | cōnĭcĭto |
| II plur. | cōnĭcitōte |
| III plur. | cōnĭciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| cōnĭciens, ientis |
| FUTUR |
| coniectūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| cōnĭcĕre |
| PARFAIT |
| coniecisse |
| FUTUR |
| Singolare: | coniectūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | coniectūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | cōnĭciendi |
| Datif: | cōnĭciendo |
| Accusatif: | ad cōnĭciendum |
| Ablatif: | cōnĭciendo |
| SUPIN |
| coniectum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONICIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|