Déclinaison / Conjugueur latin
cōnnīvĕo - Diathèse active
(cōnnīvĕo, cōnnīves, cōnnīvēre, connivi)
verbe transitif e intransitif II conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cōnnīvĕo |
| II sing. | cōnnīves |
| III sing. | cōnnīvet |
| I plur. | cōnnīvēmus |
| II plur. | cōnnīvētis |
| III plur. | cōnnīvent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cōnnīvēbam |
| II sing. | cōnnīvēbas |
| III sing. | cōnnīvēbat |
| I plur. | cōnnīvebāmus |
| II plur. | cōnnīvebātis |
| III plur. | cōnnīvēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cōnnīvēbo |
| II sing. | cōnnīvēbis |
| III sing. | cōnnīvēbit |
| I plur. | cōnnīvebĭmus |
| II plur. | cōnnīvebĭtis |
| III plur. | cōnnīvēbunt |
| PARFAIT |
| I sing. | connivi o connixi |
| II sing. | connivisti o connixisti |
| III sing. | connivit o connixit |
| I plur. | connivĭmus o connixĭmus |
| II plur. | connivistis o connixistis |
| III plur. | connivērunt o connixērunt, ēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | connivĕram o connixĕram |
| II sing. | connivĕras o connixĕras |
| III sing. | connivĕrat o connixĕrat |
| I plur. | conniverāmus o connixerāmus |
| II plur. | conniverātis o connixerātis |
| III plur. | connivĕrant o connixĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | connivĕro o connixĕro |
| II sing. | connivĕris o connixĕris |
| III sing. | connivĕrit o connixĕrit |
| I plur. | conniverĭmus o connixerĭmus |
| II plur. | conniverĭtis o connixerĭtis |
| III plur. | connivĕrint o connixĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | cōnnīvĕam |
| II sing. | cōnnīvĕas |
| III sing. | cōnnīvĕat |
| I plur. | cōnnīveāmus |
| II plur. | cōnnīveātis |
| III plur. | cōnnīvĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cōnnīvērem |
| II sing. | cōnnīvēres |
| III sing. | cōnnīvēret |
| I plur. | cōnnīverēmus |
| II plur. | cōnnīverētis |
| III plur. | cōnnīvērent |
| PARFAIT |
| I sing. | connivĕrim o connixĕrim |
| II sing. | connivĕris o connixĕris |
| III sing. | connivĕrit o connixĕrit |
| I plur. | conniverĭmus o connixerĭmus |
| II plur. | conniverĭtis o connixerĭtis |
| III plur. | connivĕrint o connixĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | connivissem o connixissem |
| II sing. | connivisses o connixisses |
| III sing. | connivisset o connixisset |
| I plur. | connivissēmus o connixissēmus |
| II plur. | connivissētis o connixissētis |
| III plur. | connivissent o connixissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cōnnīve |
| II plur. | cōnnīvēte |
| FUTUR |
| II sing. | cōnnīvēto |
| III sing. | cōnnīvēto |
| II plur. | cōnnīvetōte |
| III plur. | cōnnīvento |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| cōnnīvens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| cōnnīvēre |
| PARFAIT |
| connivisse o connixisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | cōnnīvendi |
| Datif: | cōnnīvendo |
| Accusatif: | ad cōnnīvendum |
| Ablatif: | cōnnīvendo |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONNIVEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|