Déclinaison / Conjugueur latin
conpello - Diathèse active
(conpello, conpellas, conpellavi, conpellāre, conpellatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conpello |
| II sing. | conpellas |
| III sing. | conpellat |
| I plur. | conpellāmus |
| II plur. | conpellātis |
| III plur. | conpellant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conpellābam |
| II sing. | conpellābas |
| III sing. | conpellābat |
| I plur. | conpellabāmus |
| II plur. | conpellabātis |
| III plur. | conpellābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conpellābo |
| II sing. | conpellābis |
| III sing. | conpellābit |
| I plur. | conpellabĭmus |
| II plur. | conpellabĭtis |
| III plur. | conpellābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conpellavi |
| II sing. | conpellavisti |
| III sing. | conpellavit |
| I plur. | conpellavĭmus |
| II plur. | conpellavistis |
| III plur. | conpellavērunt, conpellavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpellavĕram |
| II sing. | conpellavĕras |
| III sing. | conpellavĕrat |
| I plur. | conpellaverāmus |
| II plur. | conpellaverātis |
| III plur. | conpellavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conpellavĕro |
| II sing. | conpellavĕris |
| III sing. | conpellavĕrit |
| I plur. | conpellaverĭmus |
| II plur. | conpellaverĭtis |
| III plur. | conpellavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conpellem |
| II sing. | conpelles |
| III sing. | conpellet |
| I plur. | conpellēmus |
| II plur. | conpellētis |
| III plur. | conpellent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conpellārem |
| II sing. | conpellāres |
| III sing. | conpellāret |
| I plur. | conpellarēmus |
| II plur. | conpellarētis |
| III plur. | conpellārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conpellavĕrim |
| II sing. | conpellavĕris |
| III sing. | conpellavĕrit |
| I plur. | conpellaverĭmus |
| II plur. | conpellaverĭtis |
| III plur. | conpellavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpellavissem |
| II sing. | conpellavisses |
| III sing. | conpellavisset |
| I plur. | conpellavissēmus |
| II plur. | conpellavissētis |
| III plur. | conpellavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conpella |
| II plur. | conpellāte |
| FUTUR |
| II sing. | conpellāto |
| III sing. | conpellāto |
| II plur. | conpellatōte |
| III plur. | conpellanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conpellans, antis |
| FUTUR |
| conpellatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conpellāre |
| PARFAIT |
| conpellavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conpellatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conpellatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conpellandi |
| Datif: | conpellando |
| Accusatif: | ad conpellandum |
| Ablatif: | conpellando |
| SUPIN |
| conpellatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONPELLO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|