Déclinaison / Conjugueur latin
constăbĭlĭo - Diathèse active
(constăbĭlĭo, constăbĭlis, constabilivi, constăbĭlīre, constabilitum)
verbe transitif IV conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | constăbĭlĭo |
| II sing. | constăbĭlis |
| III sing. | constăbĭlit |
| I plur. | constăbĭlīmus |
| II plur. | constăbĭlītis |
| III plur. | constăbĭlĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | constăbĭliēbam |
| II sing. | constăbĭliēbas |
| III sing. | constăbĭliēbat |
| I plur. | constăbĭliebāmus |
| II plur. | constăbĭliebātis |
| III plur. | constăbĭliēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | constăbĭlĭam |
| II sing. | constăbĭlĭes |
| III sing. | constăbĭlĭet |
| I plur. | constăbĭliēmus |
| II plur. | constăbĭliētis |
| III plur. | constăbĭlĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | constabilivi |
| II sing. | constabilivisti |
| III sing. | constabilivit |
| I plur. | constabilivĭmus |
| II plur. | constabilivistis |
| III plur. | constabilivērunt, constabilivēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | constabilivĕram |
| II sing. | constabilivĕras |
| III sing. | constabilivĕrat |
| I plur. | constabiliverāmus |
| II plur. | constabiliverātis |
| III plur. | constabilivĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | constabilivĕro |
| II sing. | constabilivĕris |
| III sing. | constabilivĕrit |
| I plur. | constabiliverĭmus |
| II plur. | constabiliverĭtis |
| III plur. | constabilivĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | constăbĭlĭam |
| II sing. | constăbĭlĭas |
| III sing. | constăbĭlĭat |
| I plur. | constăbĭliāmus |
| II plur. | constăbĭliātis |
| III plur. | constăbĭlĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | constăbĭlīrem |
| II sing. | constăbĭlīres |
| III sing. | constăbĭlīret |
| I plur. | constăbĭlirēmus |
| II plur. | constăbĭlirētis |
| III plur. | constăbĭlīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | constabilivĕrim |
| II sing. | constabilivĕris |
| III sing. | constabilivĕrit |
| I plur. | constabiliverĭmus |
| II plur. | constabiliverĭtis |
| III plur. | constabilivĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | constabilivissem |
| II sing. | constabilivisses |
| III sing. | constabilivisset |
| I plur. | constabilivissēmus |
| II plur. | constabilivissētis |
| III plur. | constabilivissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | constăbĭli |
| II plur. | constăbĭlīte |
| FUTUR |
| II sing. | constăbĭlīto |
| III sing. | constăbĭlīto |
| II plur. | constăbĭlitōte |
| III plur. | constăbĭliunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| constăbĭliens, ientis |
| FUTUR |
| constabilitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| constăbĭlīre |
| PARFAIT |
| constabilivisse |
| FUTUR |
| Singolare: | constabilitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | constabilitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | constăbĭliendi |
| Datif: | constăbĭliendo |
| Accusatif: | ad constăbĭliendum |
| Ablatif: | constăbĭliendo |
| SUPIN |
| constabilitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSTABILIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|