Déclinaison / Conjugueur latin
contundo - Diathèse active
(contundo, contundis, contudi, contundĕre, contusum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | contundo |
| II sing. | contundis |
| III sing. | contundit |
| I plur. | contundĭmus |
| II plur. | contundĭtis |
| III plur. | contundunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contundēbam |
| II sing. | contundēbas |
| III sing. | contundēbat |
| I plur. | contundebāmus |
| II plur. | contundebātis |
| III plur. | contundēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | contundam |
| II sing. | contundes |
| III sing. | contundet |
| I plur. | contundēmus |
| II plur. | contundētis |
| III plur. | contundent |
| PARFAIT |
| I sing. | contudi |
| II sing. | contudisti |
| III sing. | contudit |
| I plur. | contudĭmus |
| II plur. | contudistis |
| III plur. | contudērunt, contudēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contudĕram |
| II sing. | contudĕras |
| III sing. | contudĕrat |
| I plur. | contuderāmus |
| II plur. | contuderātis |
| III plur. | contudĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | contudĕro |
| II sing. | contudĕris |
| III sing. | contudĕrit |
| I plur. | contuderĭmus |
| II plur. | contuderĭtis |
| III plur. | contudĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | contundam |
| II sing. | contundas |
| III sing. | contundat |
| I plur. | contundāmus |
| II plur. | contundātis |
| III plur. | contundant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contundĕrem |
| II sing. | contundĕres |
| III sing. | contundĕret |
| I plur. | contunderēmus |
| II plur. | contunderētis |
| III plur. | contundĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | contudĕrim |
| II sing. | contudĕris |
| III sing. | contudĕrit |
| I plur. | contuderĭmus |
| II plur. | contuderĭtis |
| III plur. | contudĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contudissem |
| II sing. | contudisses |
| III sing. | contudisset |
| I plur. | contudissēmus |
| II plur. | contudissētis |
| III plur. | contudissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | contundĕ |
| II plur. | contundĭte |
| FUTUR |
| II sing. | contundĭto |
| III sing. | contundĭto |
| II plur. | contunditōte |
| III plur. | contundunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| contundens, entis |
| FUTUR |
| contusūrūs o contunsūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| contundĕre |
| PARFAIT |
| contudisse |
| FUTUR |
| Singolare: | contusūrūm o contunsūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | contusūros o contunsūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | contundendi |
| Datif: | contundendo |
| Accusatif: | ad contundendum |
| Ablatif: | contundendo |
| SUPIN |
| contusum o contunsum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONTUNDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|