Déclinaison / Conjugueur latin
dīlūcĭdor - Diathèse passive
(dīlūcĭdo, dīlūcĭdas, dilucidavi, dīlūcĭdāre, dilucidatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | dīlūcĭdor |
| II sing. | dīlūcĭdāris, dīlūcĭdāre |
| III sing. | dīlūcĭdātur |
| I plur. | dīlūcĭdāmur |
| II plur. | dīlūcĭdamĭni |
| III plur. | dīlūcĭdantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dīlūcĭdābar |
| II sing. | dīlūcĭdabāris, dīlūcĭdabāre |
| III sing. | dīlūcĭdabātur |
| I plur. | dīlūcĭdabāmur |
| II plur. | dīlūcĭdabamĭni |
| III plur. | dīlūcĭdabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | dīlūcĭdābor |
| II sing. | dīlūcĭdabĕris, dīlūcĭdabĕre |
| III sing. | dīlūcĭdabĭtur |
| I plur. | dīlūcĭdabĭmur |
| II plur. | dīlūcĭdabimĭni |
| III plur. | dīlūcĭdabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | dilucidatus, a, um sum |
| II sing. | dilucidatus, a, um es |
| III sing. | dilucidatus, a, um est |
| I plur. | dilucidati, ae, a sumus |
| II plur. | dilucidati, ae, a estis |
| III plur. | dilucidati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | dilucidatus, a, um eram |
| II sing. | dilucidatus, a, um eras |
| III sing. | dilucidatus, a, um erat |
| I plur. | dilucidati, ae, a eramus |
| II plur. | dilucidati, ae, a eratis |
| III plur. | dilucidati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | dilucidatus, a, um ero |
| II sing. | dilucidatus, a, um eris |
| III sing. | dilucidatus, a, um erit |
| I plur. | dilucidati, ae, a erimus |
| II plur. | dilucidati, ae, a eritis |
| III plur. | dilucidati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | dīlūcĭder |
| II sing. | dīlūcĭdēris, dīlūcĭdēre |
| III sing. | dīlūcĭdētur |
| I plur. | dīlūcĭdēmur |
| II plur. | dīlūcĭdemĭni |
| III plur. | dīlūcĭdentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dīlūcĭdārer |
| II sing. | dīlūcĭdarēris, dīlūcĭdarēre |
| III sing. | dīlūcĭdarētur |
| I plur. | dīlūcĭdarēmur |
| II plur. | dīlūcĭdaremĭni |
| III plur. | dīlūcĭdarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | dilucidatus, a, um sim |
| II sing. | dilucidatus, a, um sis |
| III sing. | dilucidatus, a, um sit |
| I plur. | dilucidati, ae, a simus |
| II plur. | dilucidati, ae, a sitis |
| III plur. | dilucidati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | dilucidatus, a, um essem |
| II sing. | dilucidatus, a, um esses |
| III sing. | dilucidatus, a, um esset |
| I plur. | dilucidati, ae, a essemus |
| II plur. | dilucidati, ae, a essetis |
| III plur. | dilucidati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | dīlūcĭdāre |
| II plur. | dīlūcĭdamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | dīlūcĭdātor |
| III sing. | dīlūcĭdātor |
| II plur. | |
| III plur. | dīlūcĭdantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| dilucidatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| dīlūcĭdāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | dilucidatus, a, um esse |
| Plurale: | dilucidati, ae, a esse |
| FUTUR |
| dilucidatum esse |
| GERUNDIVO |
| dīlūcĭdandus, a, um | |