Déclinaison / Conjugueur latin
ēructŭo - Diathèse active
(ēructŭo, ēructŭas, eructuavi, ēructŭāre, eructuatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ēructŭo |
| II sing. | ēructŭas |
| III sing. | ēructŭat |
| I plur. | ēructŭāmus |
| II plur. | ēructŭātis |
| III plur. | ēructŭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēructŭābam |
| II sing. | ēructŭābas |
| III sing. | ēructŭābat |
| I plur. | ēructŭabāmus |
| II plur. | ēructŭabātis |
| III plur. | ēructŭābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ēructŭābo |
| II sing. | ēructŭābis |
| III sing. | ēructŭābit |
| I plur. | ēructŭabĭmus |
| II plur. | ēructŭabĭtis |
| III plur. | ēructŭābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | eructuavi |
| II sing. | eructuavisti |
| III sing. | eructuavit |
| I plur. | eructuavĭmus |
| II plur. | eructuavistis |
| III plur. | eructuavēreunt, eructuavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | eructuavĕram |
| II sing. | eructuavĕras |
| III sing. | eructuavĕrat |
| I plur. | eructuaverāmus |
| II plur. | eructuaverātis |
| III plur. | eructuavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | eructuavĕro |
| II sing. | eructuavĕris |
| III sing. | eructuavĕrit |
| I plur. | eructuaverĭmus |
| II plur. | eructuaverĭtis |
| III plur. | eructuavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ēructŭem |
| II sing. | ēructŭes |
| III sing. | ēructŭet |
| I plur. | ēructŭēmus |
| II plur. | ēructŭētis |
| III plur. | ēructŭent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēructŭārem |
| II sing. | ēructŭāres |
| III sing. | ēructŭāret |
| I plur. | ēructŭarēmus |
| II plur. | ēructŭarētis |
| III plur. | ēructŭārent |
| PARFAIT |
| I sing. | eructuavĕrim |
| II sing. | eructuavĕris |
| III sing. | eructuavĕrit |
| I plur. | eructuaverĭmus |
| II plur. | eructuaverĭtis |
| III plur. | eructuavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | eructuavissem |
| II sing. | eructuavisses |
| III sing. | eructuavisset |
| I plur. | eructuavissēmus |
| II plur. | eructuavissētis |
| III plur. | eructuavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ēructŭa |
| II plur. | ēructŭāte |
| FUTUR |
| II sing. | ēructŭāto |
| III sing. | ēructŭāto |
| II plur. | ēructŭatōte |
| III plur. | ēructŭanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ēructŭans, antis |
| FUTUR |
| eructuatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ēructŭāre |
| PARFAIT |
| eructuavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | eructuatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | eructuatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ēructŭandi |
| Datif: | ēructŭando |
| Accusatif: | ad ēructŭandum |
| Ablatif: | ēructŭando |
| SUPIN |
| eructuatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ERUCTUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|