Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | factĭto |
| II sing. | factĭtas |
| III sing. | factĭtat |
| I plur. | factĭtāmus |
| II plur. | factĭtātis |
| III plur. | factĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | factĭtābam |
| II sing. | factĭtābas |
| III sing. | factĭtābat |
| I plur. | factĭtabāmus |
| II plur. | factĭtabātis |
| III plur. | factĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | factĭtābo |
| II sing. | factĭtābis |
| III sing. | factĭtābit |
| I plur. | factĭtabĭmus |
| II plur. | factĭtabĭtis |
| III plur. | factĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | factitavi |
| II sing. | factitavisti |
| III sing. | factitavit |
| I plur. | factitavĭmus |
| II plur. | factitavistis |
| III plur. | factitavērunt, factitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | factitavĕram |
| II sing. | factitavĕras |
| III sing. | factitavĕrat |
| I plur. | factitaverāmus |
| II plur. | factitaverātis |
| III plur. | factitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | factitavĕro |
| II sing. | factitavĕris |
| III sing. | factitavĕrit |
| I plur. | factitaverĭmus |
| II plur. | factitaverĭtis |
| III plur. | factitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | factĭtem |
| II sing. | factĭtes |
| III sing. | factĭtet |
| I plur. | factĭtēmus |
| II plur. | factĭtētis |
| III plur. | factĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | factĭtārem |
| II sing. | factĭtāres |
| III sing. | factĭtāret |
| I plur. | factĭtarēmus |
| II plur. | factĭtarētis |
| III plur. | factĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | factitavĕrim |
| II sing. | factitavĕris |
| III sing. | factitavĕrit |
| I plur. | factitaverĭmus |
| II plur. | factitaverĭtis |
| III plur. | factitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | factitavissem |
| II sing. | factitavisses |
| III sing. | factitavisset |
| I plur. | factitavissēmus |
| II plur. | factitavissētis |
| III plur. | factitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | factĭta |
| II plur. | factĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | factĭtāto |
| III sing. | factĭtāto |
| II plur. | factĭtatōte |
| III plur. | factĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| factĭtans, antis |
| FUTUR |
| factitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| factĭtāre |
| PARFAIT |
| factitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | factitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | factitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | factĭtandi |
| Datif: | factĭtando |
| Accusatif: | ad factĭtandum |
| Ablatif: | factĭtando |
| SUPIN |
| factitatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:FACTITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|