Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | fingo |
| II sing. | fingis |
| III sing. | fingit |
| I plur. | fingĭmus |
| II plur. | fingĭtis |
| III plur. | fingunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | fingēbam |
| II sing. | fingēbas |
| III sing. | fingēbat |
| I plur. | fingebāmus |
| II plur. | fingebātis |
| III plur. | fingēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | fingam |
| II sing. | finges |
| III sing. | finget |
| I plur. | fingēmus |
| II plur. | fingētis |
| III plur. | fingent |
| PARFAIT |
| I sing. | finxi |
| II sing. | finxisti |
| III sing. | finxit |
| I plur. | finxĭmus |
| II plur. | finxistis |
| III plur. | finxērunt, finxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | finxĕram |
| II sing. | finxĕras |
| III sing. | finxĕrat |
| I plur. | finxerāmus |
| II plur. | finxerātis |
| III plur. | finxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | finxĕro |
| II sing. | finxĕris |
| III sing. | finxĕrit |
| I plur. | finxerĭmus |
| II plur. | finxerĭtis |
| III plur. | finxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | fingam |
| II sing. | fingas |
| III sing. | fingat |
| I plur. | fingāmus |
| II plur. | fingātis |
| III plur. | fingant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | fingĕrem |
| II sing. | fingĕres |
| III sing. | fingĕret |
| I plur. | fingerēmus |
| II plur. | fingerētis |
| III plur. | fingĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | finxĕrim |
| II sing. | finxĕris |
| III sing. | finxĕrit |
| I plur. | finxerĭmus |
| II plur. | finxerĭtis |
| III plur. | finxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | finxissem |
| II sing. | finxisses |
| III sing. | finxisset |
| I plur. | finxissēmus |
| II plur. | finxissētis |
| III plur. | finxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | fingĕ |
| II plur. | fingĭte |
| FUTUR |
| II sing. | fingĭto |
| III sing. | fingĭto |
| II plur. | fingitōte |
| III plur. | fingunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| fingens, entis |
| FUTUR |
| fictūrūs o finctūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| fingĕre |
| PARFAIT |
| finxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | fictūrūm o finctūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | fictūros o finctūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | fingendi |
| Datif: | fingendo |
| Accusatif: | ad fingendum |
| Ablatif: | fingendo |
| SUPIN |
| fictum o finctum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:FINGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|