Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | impunitus |
| Gen. | impuniti |
| Dat. | impunito |
| Acc. | impunitum |
| Abl. | impunito |
| Voc. | impunite |
| PLURIEL |
| Nom. | impuniti |
| Gen. | impunitōrum |
| Dat. | impunitis |
| Acc. | impunitos |
| Abl. | impunitis |
| Voc. | impuniti |
| SINGULIER |
| Nom. | impunită |
| Gen. | impunitae |
| Dat. | impunitae |
| Acc. | impunitam |
| Abl. | impunitā |
| Voc. | impunită |
| PLURIEL |
| Nom. | impunitae |
| Gen. | impunitārum |
| Dat. | impunitis |
| Acc. | impunitas |
| Abl. | impunitis |
| Voc. | impunitae |
| SINGULIER |
| Nom. | impunitum |
| Gen. | impuniti |
| Dat. | impunito |
| Acc. | impunitum |
| Abl. | impunito |
| Voc. | impunitum |
| PLURIEL |
| Nom. | impunita |
| Gen. | impunitōrum |
| Dat. | impunitis |
| Acc. | impunita |
| Abl. | impunitis | |