Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | incĭto |
| II sing. | incĭtas |
| III sing. | incĭtat |
| I plur. | incĭtāmus |
| II plur. | incĭtātis |
| III plur. | incĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | incĭtābam |
| II sing. | incĭtābas |
| III sing. | incĭtābat |
| I plur. | incĭtabāmus |
| II plur. | incĭtabātis |
| III plur. | incĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | incĭtābo |
| II sing. | incĭtābis |
| III sing. | incĭtābit |
| I plur. | incĭtabĭmus |
| II plur. | incĭtabĭtis |
| III plur. | incĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | incitavi |
| II sing. | incitavisti |
| III sing. | incitavit |
| I plur. | incitavĭmus |
| II plur. | incitavistis |
| III plur. | incitavērunt, incitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | incitavĕram |
| II sing. | incitavĕras |
| III sing. | incitavĕrat |
| I plur. | incitaverāmus |
| II plur. | incitaverātis |
| III plur. | incitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | incitavĕro |
| II sing. | incitavĕris |
| III sing. | incitavĕrit |
| I plur. | incitaverĭmus |
| II plur. | incitaverĭtis |
| III plur. | incitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | incĭtem |
| II sing. | incĭtes |
| III sing. | incĭtet |
| I plur. | incĭtēmus |
| II plur. | incĭtētis |
| III plur. | incĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | incĭtārem |
| II sing. | incĭtāres |
| III sing. | incĭtāret |
| I plur. | incĭtarēmus |
| II plur. | incĭtarētis |
| III plur. | incĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | incitavĕrim |
| II sing. | incitavĕris |
| III sing. | incitavĕrit |
| I plur. | incitaverĭmus |
| II plur. | incitaverĭtis |
| III plur. | incitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | incitavissem |
| II sing. | incitavisses |
| III sing. | incitavisset |
| I plur. | incitavissēmus |
| II plur. | incitavissētis |
| III plur. | incitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | incĭta |
| II plur. | incĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | incĭtāto |
| III sing. | incĭtāto |
| II plur. | incĭtatōte |
| III plur. | incĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| incĭtans, antis |
| FUTUR |
| incitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| incĭtāre |
| PARFAIT |
| incitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | incitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | incitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | incĭtandi |
| Datif: | incĭtando |
| Accusatif: | ad incĭtandum |
| Ablatif: | incĭtando |
| SUPIN |
| incitatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INCITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|