Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnocco |
| II sing. | ĭnoccas |
| III sing. | ĭnoccat |
| I plur. | ĭnoccāmus |
| II plur. | ĭnoccātis |
| III plur. | ĭnoccant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnoccābam |
| II sing. | ĭnoccābas |
| III sing. | ĭnoccābat |
| I plur. | ĭnoccabāmus |
| II plur. | ĭnoccabātis |
| III plur. | ĭnoccābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ĭnoccābo |
| II sing. | ĭnoccābis |
| III sing. | ĭnoccābit |
| I plur. | ĭnoccabĭmus |
| II plur. | ĭnoccabĭtis |
| III plur. | ĭnoccābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | inoccavi |
| II sing. | inoccavisti |
| III sing. | inoccavit |
| I plur. | inoccavĭmus |
| II plur. | inoccavistis |
| III plur. | inoccavērunt, inoccavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inoccavĕram |
| II sing. | inoccavĕras |
| III sing. | inoccavĕrat |
| I plur. | inoccaverāmus |
| II plur. | inoccaverātis |
| III plur. | inoccavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | inoccavĕro |
| II sing. | inoccavĕris |
| III sing. | inoccavĕrit |
| I plur. | inoccaverĭmus |
| II plur. | inoccaverĭtis |
| III plur. | inoccavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnoccem |
| II sing. | ĭnocces |
| III sing. | ĭnoccet |
| I plur. | ĭnoccēmus |
| II plur. | ĭnoccētis |
| III plur. | ĭnoccent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnoccārem |
| II sing. | ĭnoccāres |
| III sing. | ĭnoccāret |
| I plur. | ĭnoccarēmus |
| II plur. | ĭnoccarētis |
| III plur. | ĭnoccārent |
| PARFAIT |
| I sing. | inoccavĕrim |
| II sing. | inoccavĕris |
| III sing. | inoccavĕrit |
| I plur. | inoccaverĭmus |
| II plur. | inoccaverĭtis |
| III plur. | inoccavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inoccavissem |
| II sing. | inoccavisses |
| III sing. | inoccavisset |
| I plur. | inoccavissēmus |
| II plur. | inoccavissētis |
| III plur. | inoccavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ĭnocca |
| II plur. | ĭnoccāte |
| FUTUR |
| II sing. | ĭnoccāto |
| III sing. | ĭnoccāto |
| II plur. | ĭnoccatōte |
| III plur. | ĭnoccanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ĭnoccans, antis |
| FUTUR |
| inoccatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ĭnoccāre |
| PARFAIT |
| inoccavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | inoccatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | inoccatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ĭnoccandi |
| Datif: | ĭnoccando |
| Accusatif: | ad ĭnoccandum |
| Ablatif: | ĭnoccando |
| SUPIN |
| inoccatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INOCCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|