Déclinaison / Conjugueur latin
lāmento - Diathèse active
(lāmento, lāmentas, lamentavi, lāmentāre, lamentatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | lāmento |
| II sing. | lāmentas |
| III sing. | lāmentat |
| I plur. | lāmentāmus |
| II plur. | lāmentātis |
| III plur. | lāmentant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | lāmentābam |
| II sing. | lāmentābas |
| III sing. | lāmentābat |
| I plur. | lāmentabāmus |
| II plur. | lāmentabātis |
| III plur. | lāmentābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | lāmentābo |
| II sing. | lāmentābis |
| III sing. | lāmentābit |
| I plur. | lāmentabĭmus |
| II plur. | lāmentabĭtis |
| III plur. | lāmentābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | lamentavi |
| II sing. | lamentavisti |
| III sing. | lamentavit |
| I plur. | lamentavĭmus |
| II plur. | lamentavistis |
| III plur. | lamentavēreunt, lamentavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | lamentavĕram |
| II sing. | lamentavĕras |
| III sing. | lamentavĕrat |
| I plur. | lamentaverāmus |
| II plur. | lamentaverātis |
| III plur. | lamentavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | lamentavĕro |
| II sing. | lamentavĕris |
| III sing. | lamentavĕrit |
| I plur. | lamentaverĭmus |
| II plur. | lamentaverĭtis |
| III plur. | lamentavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | lāmentem |
| II sing. | lāmentes |
| III sing. | lāmentet |
| I plur. | lāmentēmus |
| II plur. | lāmentētis |
| III plur. | lāmentent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | lāmentārem |
| II sing. | lāmentāres |
| III sing. | lāmentāret |
| I plur. | lāmentarēmus |
| II plur. | lāmentarētis |
| III plur. | lāmentārent |
| PARFAIT |
| I sing. | lamentavĕrim |
| II sing. | lamentavĕris |
| III sing. | lamentavĕrit |
| I plur. | lamentaverĭmus |
| II plur. | lamentaverĭtis |
| III plur. | lamentavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | lamentavissem |
| II sing. | lamentavisses |
| III sing. | lamentavisset |
| I plur. | lamentavissēmus |
| II plur. | lamentavissētis |
| III plur. | lamentavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | lāmenta |
| II plur. | lāmentāte |
| FUTUR |
| II sing. | lāmentāto |
| III sing. | lāmentāto |
| II plur. | lāmentatōte |
| III plur. | lāmentanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| lāmentans, antis |
| FUTUR |
| lamentatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| lāmentāre |
| PARFAIT |
| lamentavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | lamentatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | lamentatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | lāmentandi |
| Datif: | lāmentando |
| Accusatif: | ad lāmentandum |
| Ablatif: | lāmentando |
| SUPIN |
| lamentatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:LAMENTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|