Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | mancus |
| Gen. | manci |
| Dat. | manco |
| Acc. | mancum |
| Abl. | manco |
| Voc. | mance |
| PLURIEL |
| Nom. | manci |
| Gen. | mancōrum |
| Dat. | mancis |
| Acc. | mancos |
| Abl. | mancis |
| Voc. | manci |
| SINGULIER |
| Nom. | mancă |
| Gen. | mancae |
| Dat. | mancae |
| Acc. | mancam |
| Abl. | mancā |
| Voc. | mancă |
| PLURIEL |
| Nom. | mancae |
| Gen. | mancārum |
| Dat. | mancis |
| Acc. | mancas |
| Abl. | mancis |
| Voc. | mancae |
| SINGULIER |
| Nom. | mancum |
| Gen. | manci |
| Dat. | manco |
| Acc. | mancum |
| Abl. | manco |
| Voc. | mancum |
| PLURIEL |
| Nom. | manca |
| Gen. | mancōrum |
| Dat. | mancis |
| Acc. | manca |
| Abl. | mancis | |