Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | occepto |
| II sing. | occeptas |
| III sing. | occeptat |
| I plur. | occeptāmus |
| II plur. | occeptātis |
| III plur. | occeptant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | occeptābam |
| II sing. | occeptābas |
| III sing. | occeptābat |
| I plur. | occeptabāmus |
| II plur. | occeptabātis |
| III plur. | occeptābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | occeptābo |
| II sing. | occeptābis |
| III sing. | occeptābit |
| I plur. | occeptabĭmus |
| II plur. | occeptabĭtis |
| III plur. | occeptābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | occeptavi |
| II sing. | occeptavisti |
| III sing. | occeptavit |
| I plur. | occeptavĭmus |
| II plur. | occeptavistis |
| III plur. | occeptavērunt, occeptavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | occeptavĕram |
| II sing. | occeptavĕras |
| III sing. | occeptavĕrat |
| I plur. | occeptaverāmus |
| II plur. | occeptaverātis |
| III plur. | occeptavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | occeptavĕro |
| II sing. | occeptavĕris |
| III sing. | occeptavĕrit |
| I plur. | occeptaverĭmus |
| II plur. | occeptaverĭtis |
| III plur. | occeptavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | occeptem |
| II sing. | occeptes |
| III sing. | occeptet |
| I plur. | occeptēmus |
| II plur. | occeptētis |
| III plur. | occeptent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | occeptārem |
| II sing. | occeptāres |
| III sing. | occeptāret |
| I plur. | occeptarēmus |
| II plur. | occeptarētis |
| III plur. | occeptārent |
| PARFAIT |
| I sing. | occeptavĕrim |
| II sing. | occeptavĕris |
| III sing. | occeptavĕrit, occeptassit |
| I plur. | occeptaverĭmus |
| II plur. | occeptaverĭtis |
| III plur. | occeptavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | occeptavissem |
| II sing. | occeptavisses |
| III sing. | occeptavisset |
| I plur. | occeptavissēmus |
| II plur. | occeptavissētis |
| III plur. | occeptavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | occepta |
| II plur. | occeptāte |
| FUTUR |
| II sing. | occeptāto |
| III sing. | occeptāto |
| II plur. | occeptatōte |
| III plur. | occeptanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| occeptans, antis |
| FUTUR |
| occeptatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| occeptāre |
| PARFAIT |
| occeptavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | occeptatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | occeptatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | occeptandi |
| Datif: | occeptando |
| Accusatif: | ad occeptandum |
| Ablatif: | occeptando |
| SUPIN |
| occeptatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:OCCEPTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|