Déclinaison / Conjugueur latin
offĭcĭo - Diathèse active
(offĭcĭo, offĭcis, offeci, offĭcĕre, offectum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | offĭcĭo |
| II sing. | offĭcis |
| III sing. | offĭcit |
| I plur. | offĭcīmus |
| II plur. | offĭcītis |
| III plur. | offĭcĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | offĭciēbam |
| II sing. | offĭciēbas |
| III sing. | offĭciēbat |
| I plur. | offĭciebāmus |
| II plur. | offĭciebātis |
| III plur. | offĭciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | offĭcĭam |
| II sing. | offĭcĭes |
| III sing. | offĭcĭet |
| I plur. | offĭciēmus |
| II plur. | offĭciētis |
| III plur. | offĭcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | offeci |
| II sing. | offecisti |
| III sing. | offecit |
| I plur. | offecĭmus |
| II plur. | offecistis |
| III plur. | offecērunt, offecēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | offecĕram |
| II sing. | offecĕras |
| III sing. | offecĕrat |
| I plur. | offecerāmus |
| II plur. | offecerātis |
| III plur. | offecērant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | offecĕro |
| II sing. | offecĕris |
| III sing. | offecĕrit |
| I plur. | offecerĭmus |
| II plur. | offecerĭtis |
| III plur. | offecĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | offĭcĭam |
| II sing. | offĭcĭas |
| III sing. | offĭcĭat |
| I plur. | offĭciāmus |
| II plur. | offĭciātis |
| III plur. | offĭcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | offĭcĕrem |
| II sing. | offĭcĕres |
| III sing. | offĭcĕret |
| I plur. | offĭcerēmus |
| II plur. | offĭcerētis |
| III plur. | offĭcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | offecĕrim |
| II sing. | offecĕris |
| III sing. | offecĕrit |
| I plur. | offecerĭmus |
| II plur. | offecerĭtis |
| III plur. | offecĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | offecissem |
| II sing. | offecisses |
| III sing. | offecisset |
| I plur. | offecissēmus |
| II plur. | offecissētis |
| III plur. | offecissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | offĭce |
| II plur. | offĭcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | offĭcĭto |
| III sing. | offĭcĭto |
| II plur. | offĭcitōte |
| III plur. | offĭciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| offĭciens, ientis |
| FUTUR |
| offectūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| offĭcĕre |
| PARFAIT |
| offecisse |
| FUTUR |
| Singolare: | offectūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | offectūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | offĭciendi |
| Datif: | offĭciendo |
| Accusatif: | ad offĭciendum |
| Ablatif: | offĭciendo |
| SUPIN |
| offectum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:OFFICIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|