Déclinaison / Conjugueur latin
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  ostento |  
|  II sing. |  ostentas |  
|  III sing. |  ostentat |  
|  I plur. |  ostentāmus |  
|  II plur. |  ostentātis |  
|  III plur. |  ostentant |  
| IMPARFAIT | 
 |  I sing. |  ostentābam |  
|  II sing. |  ostentābas |  
|  III sing. |  ostentābat |  
|  I plur. |  ostentabāmus |  
|  II plur. |  ostentabātis |  
|  III plur. |  ostentābant |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  ostentābo |  
|  II sing. |  ostentābis |  
|  III sing. |  ostentābit |  
|  I plur. |  ostentabĭmus |  
|  II plur. |  ostentabĭtis |  
|  III plur. |  ostentābunt |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  ostentavi |  
|  II sing. |  ostentavisti |  
|  III sing. |  ostentavit |  
|  I plur. |  ostentavĭmus |  
|  II plur. |  ostentavistis |  
|  III plur. |  ostentavērunt, ostentavēre |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  ostentavĕram |  
|  II sing. |  ostentavĕras |  
|  III sing. |  ostentavĕrat |  
|  I plur. |  ostentaverāmus |  
|  II plur. |  ostentaverātis |  
|  III plur. |  ostentavĕrant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  ostentavĕro |  
|  II sing. |  ostentavĕris |  
|  III sing. |  ostentavĕrit |  
|  I plur. |  ostentaverĭmus |  
|  II plur. |  ostentaverĭtis |  
|  III plur. |  ostentavĕrint |  
 
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  ostentem |  
|  II sing. |  ostentes |  
|  III sing. |  ostentet |  
|  I plur. |  ostentēmus |  
|  II plur. |  ostentētis |  
|  III plur. |  ostentent |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  ostentārem |  
|  II sing. |  ostentāres |  
|  III sing. |  ostentāret |  
|  I plur. |  ostentarēmus |  
|  II plur. |  ostentarētis |  
|  III plur. |  ostentārent |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  ostentavĕrim |  
|  II sing. |  ostentavĕris |  
|  III sing. |  ostentavĕrit |  
|  I plur. |  ostentaverĭmus |  
|  II plur. |  ostentaverĭtis |  
|  III plur. |  ostentavĕrint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  ostentavissem |  
|  II sing. |  ostentavisses |  
|  III sing. |  ostentavisset |  
|  I plur. |  ostentavissēmus |  
|  II plur. |  ostentavissētis |  
|  III plur. |  ostentavissent |  
 
  
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  ostenta |  
|  II plur. |  ostentāte |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  ostentāto |  
|  III sing. |  ostentāto |  
|  II plur. |  ostentatōte |  
|  III plur. |  ostentanto |  
  |  
| PARTICIPE |  
| PRÉSENT |  
|  ostentans, antis |  
| FUTUR |  
|  ostentatūrūs, a, ūm |  
 
 
| INFINITIF |  
| PRÉSENT |  
|  ostentāre |  
| PARFAIT |  
|  ostentavisse |  
| FUTUR |  
|  Singolare: |  ostentatūrūm, am, ūm esse |  
|  Plurale: |  ostentatūros, as, a esse |  
| GERUNDIF |  
|  Génitif: |  ostentandi |  
|  Datif: |  ostentando |  
|  Accusatif: |  ad ostentandum |  
|  Ablatif: |  ostentando |  
| SUPIN |  
|  ostentatum |  
 
  
 
Voir la forme passive de ce verbe
 
 
 
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
  
  
 
{{ID:OSTENTO100}}
---CACHE---
  | 
  
 
   
  
   Visitez nos sites: 
   En français 
    
   In english 
    
   In Deutsch 
    
   En español 
    
   Em portugues 
    
   По русски 
    
   Στα ελληνικά 
    |  
  
   Ën piemontèis 
    
    
 |