Déclinaison / Conjugueur latin
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏgĭto |  
|  II sing. |  rŏgĭtas |  
|  III sing. |  rŏgĭtat |  
|  I plur. |  rŏgĭtāmus |  
|  II plur. |  rŏgĭtātis |  
|  III plur. |  rŏgĭtant |  
| IMPARFAIT | 
 |  I sing. |  rŏgĭtābam |  
|  II sing. |  rŏgĭtābas |  
|  III sing. |  rŏgĭtābat |  
|  I plur. |  rŏgĭtabāmus |  
|  II plur. |  rŏgĭtabātis |  
|  III plur. |  rŏgĭtābant |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  rŏgĭtābo |  
|  II sing. |  rŏgĭtābis |  
|  III sing. |  rŏgĭtābit |  
|  I plur. |  rŏgĭtabĭmus |  
|  II plur. |  rŏgĭtabĭtis |  
|  III plur. |  rŏgĭtābunt |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitavi |  
|  II sing. |  rogitavisti |  
|  III sing. |  rogitavit |  
|  I plur. |  rogitavĭmus |  
|  II plur. |  rogitavistis |  
|  III plur. |  rogitavērunt, rogitavēre |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitavĕram |  
|  II sing. |  rogitavĕras |  
|  III sing. |  rogitavĕrat |  
|  I plur. |  rogitaverāmus |  
|  II plur. |  rogitaverātis |  
|  III plur. |  rogitavĕrant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  rogitavĕro |  
|  II sing. |  rogitavĕris |  
|  III sing. |  rogitavĕrit |  
|  I plur. |  rogitaverĭmus |  
|  II plur. |  rogitaverĭtis |  
|  III plur. |  rogitavĕrint |  
 
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏgĭtem |  
|  II sing. |  rŏgĭtes |  
|  III sing. |  rŏgĭtet |  
|  I plur. |  rŏgĭtēmus |  
|  II plur. |  rŏgĭtētis |  
|  III plur. |  rŏgĭtent |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  rŏgĭtārem |  
|  II sing. |  rŏgĭtāres |  
|  III sing. |  rŏgĭtāret |  
|  I plur. |  rŏgĭtarēmus |  
|  II plur. |  rŏgĭtarētis |  
|  III plur. |  rŏgĭtārent |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitavĕrim |  
|  II sing. |  rogitavĕris |  
|  III sing. |  rogitavĕrit |  
|  I plur. |  rogitaverĭmus |  
|  II plur. |  rogitaverĭtis |  
|  III plur. |  rogitavĕrint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitavissem |  
|  II sing. |  rogitavisses |  
|  III sing. |  rogitavisset |  
|  I plur. |  rogitavissēmus |  
|  II plur. |  rogitavissētis |  
|  III plur. |  rogitavissent |  
 
  
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  rŏgĭta |  
|  II plur. |  rŏgĭtāte |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  rŏgĭtāto |  
|  III sing. |  rŏgĭtāto |  
|  II plur. |  rŏgĭtatōte |  
|  III plur. |  rŏgĭtanto |  
  |  
| PARTICIPE |  
| PRÉSENT |  
|  rŏgĭtans, antis |  
| FUTUR |  
|  rogitatūrūs, a, ūm |  
 
 
| INFINITIF |  
| PRÉSENT |  
|  rŏgĭtāre |  
| PARFAIT |  
|  rogitavisse |  
| FUTUR |  
|  Singolare: |  rogitatūrūm, am, ūm esse |  
|  Plurale: |  rogitatūros, as, a esse |  
| GERUNDIF |  
|  Génitif: |  rŏgĭtandi |  
|  Datif: |  rŏgĭtando |  
|  Accusatif: |  ad rŏgĭtandum |  
|  Ablatif: |  rŏgĭtando |  
| SUPIN |  
|  rogitatum |  
 
  
 
Voir la forme passive de ce verbe
 
 
 
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
  
  
 
{{ID:ROGITO100}}
---CACHE---
  | 
  
 
   
  
   Visitez nos sites: 
   En français 
    
   In english 
    
   In Deutsch 
    
   En español 
    
   Em portugues 
    
   По русски 
    
   Στα ελληνικά 
    |  
  
   Ën piemontèis 
    
    
 |