Déclinaison / Conjugueur latin
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏgĭtor |  
|  II sing. |  rŏgĭtāris, rŏgĭtāre |  
|  III sing. |  rŏgĭtātur |  
|  I plur. |  rŏgĭtāmur |  
|  II plur. |  rŏgĭtamĭni |  
|  III plur. |  rŏgĭtantur |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  rŏgĭtābar |  
|  II sing. |  rŏgĭtabāris, rŏgĭtabāre |  
|  III sing. |  rŏgĭtabātur |  
|  I plur. |  rŏgĭtabāmur |  
|  II plur. |  rŏgĭtabamĭni |  
|  III plur. |  rŏgĭtabantur |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  rŏgĭtābor |  
|  II sing. |  rŏgĭtabĕris, rŏgĭtabĕre |  
|  III sing. |  rŏgĭtabĭtur |  
|  I plur. |  rŏgĭtabĭmur |  
|  II plur. |  rŏgĭtabimĭni |  
|  III plur. |  rŏgĭtabuntur |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitatus, a, um  sum |  
|  II sing. |  rogitatus, a, um  es |  
|  III sing. |  rogitatus, a, um  est |  
|  I plur. |  rogitati, ae, a  sumus |  
|  II plur. |  rogitati, ae, a  estis |  
|  III plur. |  rogitati, ae, a  sunt |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitatus, a, um  eram |  
|  II sing. |  rogitatus, a, um  eras |  
|  III sing. |  rogitatus, a, um  erat |  
|  I plur. |  rogitati, ae, a  eramus |  
|  II plur. |  rogitati, ae, a  eratis |  
|  III plur. |  rogitati, ae, a  erant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  rogitatus, a, um  ero |  
|  II sing. |  rogitatus, a, um  eris |  
|  III sing. |  rogitatus, a, um  erit |  
|  I plur. |  rogitati, ae, a  erimus |  
|  II plur. |  rogitati, ae, a  eritis |  
|  III plur. |  rogitati, ae, a  erunt |  
 
 
 
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏgĭter |  
|  II sing. |  rŏgĭtēris, rŏgĭtēre |  
|  III sing. |  rŏgĭtētur |  
|  I plur. |  rŏgĭtēmur |  
|  II plur. |  rŏgĭtemĭni |  
|  III plur. |  rŏgĭtentur |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  rŏgĭtārer |  
|  II sing. |  rŏgĭtarēris, rŏgĭtarēre |  
|  III sing. |  rŏgĭtarētur |  
|  I plur. |  rŏgĭtarēmur |  
|  II plur. |  rŏgĭtaremĭni |  
|  III plur. |  rŏgĭtarentur |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitatus, a, um  sim |  
|  II sing. |  rogitatus, a, um  sis |  
|  III sing. |  rogitatus, a, um  sit |  
|  I plur. |  rogitati, ae, a  simus |  
|  II plur. |  rogitati, ae, a  sitis |  
|  III plur. |  rogitati, ae, a  sint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rogitatus, a, um  essem |  
|  II sing. |  rogitatus, a, um  esses |  
|  III sing. |  rogitatus, a, um  esset |  
|  I plur. |  rogitati, ae, a  essemus |  
|  II plur. |  rogitati, ae, a  essetis |  
|  III plur. |  rogitati, ae, a  essent |  
 
 
 
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  rŏgĭtāre |  
|  II plur. |  rŏgĭtamĭni |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  rŏgĭtātor |  
|  III sing. |  rŏgĭtātor |  
|  II plur. |   |  
|  III plur. |  rŏgĭtantor |  
| PARTICIPE |  
| PARFAIT |  
|  rogitatus, a, um |  
  
| INFINITO |  
| PRÉSENT |  
|  rŏgĭtāri |  
| PARFAIT |  
|  Singolare: |  rogitatus, a, um esse |  
|  Plurale: |  rogitati, ae, a esse |  
| FUTUR |  
|  rogitatum esse |  
| GERUNDIVO |  
|  rŏgĭtandus, a, um |      |