Déclinaison / Conjugueur latin
sūggillo - Diathèse active
(sūggillo, sūggillas, suggillavi, sūggillāre, suggillatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | sūggillo |
| II sing. | sūggillas |
| III sing. | sūggillat |
| I plur. | sūggillāmus |
| II plur. | sūggillātis |
| III plur. | sūggillant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | sūggillābam |
| II sing. | sūggillābas |
| III sing. | sūggillābat |
| I plur. | sūggillabāmus |
| II plur. | sūggillabātis |
| III plur. | sūggillābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | sūggillābo |
| II sing. | sūggillābis |
| III sing. | sūggillābit |
| I plur. | sūggillabĭmus |
| II plur. | sūggillabĭtis |
| III plur. | sūggillābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | suggillavi |
| II sing. | suggillavisti |
| III sing. | suggillavit |
| I plur. | suggillavĭmus |
| II plur. | suggillavistis |
| III plur. | suggillavērunt, suggillavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | suggillavĕram |
| II sing. | suggillavĕras |
| III sing. | suggillavĕrat |
| I plur. | suggillaverāmus |
| II plur. | suggillaverātis |
| III plur. | suggillavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | suggillavĕro |
| II sing. | suggillavĕris |
| III sing. | suggillavĕrit |
| I plur. | suggillaverĭmus |
| II plur. | suggillaverĭtis |
| III plur. | suggillavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | sūggillem |
| II sing. | sūggilles |
| III sing. | sūggillet |
| I plur. | sūggillēmus |
| II plur. | sūggillētis |
| III plur. | sūggillent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | sūggillārem |
| II sing. | sūggillāres |
| III sing. | sūggillāret |
| I plur. | sūggillarēmus |
| II plur. | sūggillarētis |
| III plur. | sūggillārent |
| PARFAIT |
| I sing. | suggillavĕrim |
| II sing. | suggillavĕris |
| III sing. | suggillavĕrit |
| I plur. | suggillaverĭmus |
| II plur. | suggillaverĭtis |
| III plur. | suggillavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | suggillavissem |
| II sing. | suggillavisses |
| III sing. | suggillavisset |
| I plur. | suggillavissēmus |
| II plur. | suggillavissētis |
| III plur. | suggillavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | sūggilla |
| II plur. | sūggillāte |
| FUTUR |
| II sing. | sūggillāto |
| III sing. | sūggillāto |
| II plur. | sūggillatōte |
| III plur. | sūggillanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| sūggillans, antis |
| FUTUR |
| suggillatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| sūggillāre |
| PARFAIT |
| suggillavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | suggillatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | suggillatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | sūggillandi |
| Datif: | sūggillando |
| Accusatif: | ad sūggillandum |
| Ablatif: | sūggillando |
| SUPIN |
| suggillatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:SUGGILLO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|