Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | transăbĕo |
| II sing. | transăbis |
| III sing. | transăbit |
| I plur. | transăbīmus |
| II plur. | transăbītis |
| III plur. | transăbeunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transăbībam |
| II sing. | transăbības |
| III sing. | transăbībat |
| I plur. | transăbibāmus |
| II plur. | transăbibātis |
| III plur. | transăbībant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | transăbībo |
| II sing. | transăbībis |
| III sing. | transăbībit |
| I plur. | transăbibĭmus |
| II plur. | transăbibĭtis |
| III plur. | transăbībunt |
| PARFAIT |
| I sing. | transabii o transabivi |
| II sing. | transabiisti o transabivisti |
| III sing. | transabiit o transabivit |
| I plur. | transabiĭmus o transabivĭmus |
| II plur. | transăbistis o transabivistis |
| III plur. | transabiērunt o transabivērunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transabiĕram o transabivĕram |
| II sing. | transabiĕras o transabivĕras |
| III sing. | transabiĕrat o transabivĕrat |
| I plur. | transabierāmus o transabiverāmus |
| II plur. | transabierātis o transabiverātis |
| III plur. | transabiĕrant o transabivĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | transabiĕro o transabivĕro |
| II sing. | transabiĕris o transabivĕris |
| III sing. | transabiĕrit o transabivĕrit |
| I plur. | transabierĭmus o transabiverĭmus |
| II plur. | transabierĭtis o transabiverĭtis |
| III plur. | transabiĕrint o transabivĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | transăbĕam |
| II sing. | transăbĕas |
| III sing. | transăbĕat |
| I plur. | transăbeāmus |
| II plur. | transăbeātis |
| III plur. | transăbĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transăbīrem |
| II sing. | transăbīres |
| III sing. | transăbīret |
| I plur. | transăbirēmus |
| II plur. | transăbirētis |
| III plur. | transăbīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | transabiĕrim o transabivĕrim |
| II sing. | transabiĕris o transabivĕris |
| III sing. | transabiĕrit o transabivĕrit |
| I plur. | transabierĭmus o transabiverĭmus |
| II plur. | transabierĭtis o transabiverĭtis |
| III plur. | transabiĕrint o transabivĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transabiissem o transabivissem |
| II sing. | transabiisses o transabivisses |
| III sing. | transabiisset o transabivisset |
| I plur. | transabiissēmus o transabivissēmus |
| II plur. | transabiissētis o transabivissētis |
| III plur. | transabiissent o transabivissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | transăbi |
| II plur. | transăbīte |
| FUTUR |
| II sing. | transăbĭto |
| III sing. | transăbĭto |
| II plur. | transăbitōte |
| III plur. | transăbeunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| transăbiens, euntis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| transăbire |
| PARFAIT |
| transăbisse o transabivisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | transăbeundi |
| Datif: | transăbeundo |
| Accusatif: | ad transăbeundum |
| Ablatif: | transăbeundo |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRANSABEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|