Déclinaison / Conjugueur latin
transfīgo - Diathèse active
(transfīgo, transfīgis, transfixi, transfīgĕre, transfixum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | transfīgo |
| II sing. | transfīgis |
| III sing. | transfīgit |
| I plur. | transfīgĭmus |
| II plur. | transfīgĭtis |
| III plur. | transfīgunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transfīgēbam |
| II sing. | transfīgēbas |
| III sing. | transfīgēbat |
| I plur. | transfīgebāmus |
| II plur. | transfīgebātis |
| III plur. | transfīgēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | transfīgam |
| II sing. | transfīges |
| III sing. | transfīget |
| I plur. | transfīgēmus |
| II plur. | transfīgētis |
| III plur. | transfīgent |
| PARFAIT |
| I sing. | transfixi |
| II sing. | transfixisti |
| III sing. | transfixit |
| I plur. | transfixĭmus |
| II plur. | transfixistis |
| III plur. | transfixērunt, transfixēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transfixĕram |
| II sing. | transfixĕras |
| III sing. | transfixĕrat |
| I plur. | transfixerāmus |
| II plur. | transfixerātis |
| III plur. | transfixĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | transfixĕro |
| II sing. | transfixĕris |
| III sing. | transfixĕrit |
| I plur. | transfixerĭmus |
| II plur. | transfixerĭtis |
| III plur. | transfixĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | transfīgam |
| II sing. | transfīgas |
| III sing. | transfīgat |
| I plur. | transfīgāmus |
| II plur. | transfīgātis |
| III plur. | transfīgant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transfīgĕrem |
| II sing. | transfīgĕres |
| III sing. | transfīgĕret |
| I plur. | transfīgerēmus |
| II plur. | transfīgerētis |
| III plur. | transfīgĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | transfixĕrim |
| II sing. | transfixĕris |
| III sing. | transfixĕrit |
| I plur. | transfixerĭmus |
| II plur. | transfixerĭtis |
| III plur. | transfixĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transfixissem |
| II sing. | transfixisses |
| III sing. | transfixisset |
| I plur. | transfixissēmus |
| II plur. | transfixissētis |
| III plur. | transfixissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | transfīgĕ |
| II plur. | transfīgĭte |
| FUTUR |
| II sing. | transfīgĭto |
| III sing. | transfīgĭto |
| II plur. | transfīgitōte |
| III plur. | transfīgunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| transfīgens, entis |
| FUTUR |
| transfixūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| transfīgĕre |
| PARFAIT |
| transfixisse |
| FUTUR |
| Singolare: | transfixūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | transfixūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | transfīgendi |
| Datif: | transfīgendo |
| Accusatif: | ad transfīgendum |
| Ablatif: | transfīgendo |
| SUPIN |
| transfixum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRANSFIGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|