Déclinaison / Conjugueur latin
transĭgo - Diathèse active
(transĭgo, transĭgis, transegi, transĭgĕre, transactum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | transĭgo |
| II sing. | transĭgis |
| III sing. | transĭgit |
| I plur. | transĭgĭmus |
| II plur. | transĭgĭtis |
| III plur. | transĭgunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transĭgēbam |
| II sing. | transĭgēbas |
| III sing. | transĭgēbat |
| I plur. | transĭgebāmus |
| II plur. | transĭgebātis |
| III plur. | transĭgēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | transĭgam |
| II sing. | transĭges |
| III sing. | transĭget |
| I plur. | transĭgēmus |
| II plur. | transĭgētis |
| III plur. | transĭgent |
| PARFAIT |
| I sing. | transegi |
| II sing. | transegisti |
| III sing. | transegit |
| I plur. | transegĭmus |
| II plur. | transegistis |
| III plur. | transegērunt, transegēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transegĕram |
| II sing. | transegĕras |
| III sing. | transegĕrat |
| I plur. | transegerāmus |
| II plur. | transegerātis |
| III plur. | transegĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | transegĕro |
| II sing. | transegĕris |
| III sing. | transegĕrit |
| I plur. | transegerĭmus |
| II plur. | transegerĭtis |
| III plur. | transegĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | transĭgam |
| II sing. | transĭgas |
| III sing. | transĭgat |
| I plur. | transĭgāmus |
| II plur. | transĭgātis |
| III plur. | transĭgant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | transĭgĕrem |
| II sing. | transĭgĕres |
| III sing. | transĭgĕret |
| I plur. | transĭgerēmus |
| II plur. | transĭgerētis |
| III plur. | transĭgĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | transegĕrim |
| II sing. | transegĕris |
| III sing. | transegĕrit |
| I plur. | transegerĭmus |
| II plur. | transegerĭtis |
| III plur. | transegĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transegissem |
| II sing. | transegisses |
| III sing. | transegisset |
| I plur. | transegissēmus |
| II plur. | transegissētis |
| III plur. | transegissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | transĭgĕ |
| II plur. | transĭgĭte |
| FUTUR |
| II sing. | transĭgĭto |
| III sing. | transĭgĭto |
| II plur. | transĭgitōte |
| III plur. | transĭgunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| transĭgens, entis |
| FUTUR |
| transactūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| transĭgĕre |
| PARFAIT |
| transegisse |
| FUTUR |
| Singolare: | transactūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | transactūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | transĭgendi |
| Datif: | transĭgendo |
| Accusatif: | ad transĭgendum |
| Ablatif: | transĭgendo |
| SUPIN |
| transactum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRANSIGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|