Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | accepto |
| II sing. | acceptas |
| III sing. | acceptat |
| I plur. | acceptāmus |
| II plur. | acceptātis |
| III plur. | acceptant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | acceptābam |
| II sing. | acceptābas |
| III sing. | acceptābat |
| I plur. | acceptabāmus |
| II plur. | acceptabātis |
| III plur. | acceptābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | acceptābo |
| II sing. | acceptābis |
| III sing. | acceptābit |
| I plur. | acceptabĭmus |
| II plur. | acceptabĭtis |
| III plur. | acceptābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | acceptavi |
| II sing. | acceptavisti |
| III sing. | acceptavit |
| I plur. | acceptavĭmus |
| II plur. | acceptavistis |
| III plur. | acceptavērunt, acceptavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | acceptavĕram |
| II sing. | acceptavĕras |
| III sing. | acceptavĕrat |
| I plur. | acceptaverāmus |
| II plur. | acceptaverātis |
| III plur. | acceptavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | acceptavĕro |
| II sing. | acceptavĕris |
| III sing. | acceptavĕrit |
| I plur. | acceptaverĭmus |
| II plur. | acceptaverĭtis |
| III plur. | acceptavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | acceptem |
| II sing. | acceptes |
| III sing. | acceptet |
| I plur. | acceptēmus |
| II plur. | acceptētis |
| III plur. | acceptent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | acceptārem |
| II sing. | acceptāres |
| III sing. | acceptāret |
| I plur. | acceptarēmus |
| II plur. | acceptarētis |
| III plur. | acceptārent |
| PARFAIT |
| I sing. | acceptavĕrim |
| II sing. | acceptavĕris |
| III sing. | acceptavĕrit |
| I plur. | acceptaverĭmus |
| II plur. | acceptaverĭtis |
| III plur. | acceptavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | acceptavissem |
| II sing. | acceptavisses |
| III sing. | acceptavisset |
| I plur. | acceptavissēmus |
| II plur. | acceptavissētis |
| III plur. | acceptavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | accepta |
| II plur. | acceptāte |
| FUTUR |
| II sing. | acceptāto |
| III sing. | acceptāto |
| II plur. | acceptatōte |
| III plur. | acceptanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| acceptans, antis |
| FUTUR |
| acceptatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| acceptāre |
| PARFAIT |
| acceptavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | acceptatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | acceptatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | acceptandi |
| Datif: | acceptando |
| Accusatif: | ad acceptandum |
| Ablatif: | acceptando |
| SUPIN |
| acceptatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ACCEPTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|