Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | bĭfrons |
| Gen. | bifrontis |
| Dat. | bifronti |
| Acc. | bifrontem |
| Abl. | bifronti |
| Voc. | bĭfrons |
| PLURIEL |
| Nom. | bifrontes |
| Gen. | bifrontĭum |
| Dat. | bifrontĭbus |
| Acc. | bifrontes |
| Abl. | bifrontĭbus |
| Voc. | bifrontes |
| SINGULIER |
| Nom. | bĭfrons |
| Gen. | bifrontis |
| Dat. | bifronti |
| Acc. | bifrontem |
| Abl. | bifronti |
| Voc. | bĭfrons |
| PLURIEL |
| Nom. | bifrontes |
| Gen. | bifrontĭum |
| Dat. | bifrontĭbus |
| Acc. | bifrontes |
| Abl. | bifrontĭbus |
| Voc. | bifrontes |
| SINGULIER |
| Nom. | bĭfrons |
| Gen. | bifrontis |
| Dat. | bifronti |
| Acc. | bĭfrons |
| Abl. | bifronti |
| Voc. | bĭfrons |
| PLURIEL |
| Nom. | bifrontĭa |
| Gen. | bifrontĭum |
| Dat. | bifrontĭbus |
| Acc. | bifrontĭa |
| Abl. | bifrontĭbus | |