Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | bifurcus |
| Gen. | bifurci |
| Dat. | bifurco |
| Acc. | bifurcum |
| Abl. | bifurco |
| Voc. | bifurce |
| PLURIEL |
| Nom. | bifurci |
| Gen. | bifurcōrum |
| Dat. | bifurcis |
| Acc. | bifurcos |
| Abl. | bifurcis |
| Voc. | bifurci |
| SINGULIER |
| Nom. | bifurcă |
| Gen. | bifurcae |
| Dat. | bifurcae |
| Acc. | bifurcam |
| Abl. | bifurcā |
| Voc. | bifurcă |
| PLURIEL |
| Nom. | bifurcae |
| Gen. | bifurcārum |
| Dat. | bifurcis |
| Acc. | bifurcas |
| Abl. | bifurcis |
| Voc. | bifurcae |
| SINGULIER |
| Nom. | bifurcum |
| Gen. | bifurci |
| Dat. | bifurco |
| Acc. | bifurcum |
| Abl. | bifurco |
| Voc. | bifurcum |
| PLURIEL |
| Nom. | bifurca |
| Gen. | bifurcōrum |
| Dat. | bifurcis |
| Acc. | bifurca |
| Abl. | bifurcis | |