Déclinaison / Conjugueur latin
cancello - Diathèse active
(cancello, cancellas, cancellavi, cancellāre, cancellatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cancello |
| II sing. | cancellas |
| III sing. | cancellat |
| I plur. | cancellāmus |
| II plur. | cancellātis |
| III plur. | cancellant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cancellābam |
| II sing. | cancellābas |
| III sing. | cancellābat |
| I plur. | cancellabāmus |
| II plur. | cancellabātis |
| III plur. | cancellābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cancellābo |
| II sing. | cancellābis |
| III sing. | cancellābit |
| I plur. | cancellabĭmus |
| II plur. | cancellabĭtis |
| III plur. | cancellābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | cancellavi |
| II sing. | cancellavisti |
| III sing. | cancellavit |
| I plur. | cancellavĭmus |
| II plur. | cancellavistis |
| III plur. | cancellavērunt, cancellavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cancellavĕram |
| II sing. | cancellavĕras |
| III sing. | cancellavĕrat |
| I plur. | cancellaverāmus |
| II plur. | cancellaverātis |
| III plur. | cancellavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | cancellavĕro |
| II sing. | cancellavĕris |
| III sing. | cancellavĕrit |
| I plur. | cancellaverĭmus |
| II plur. | cancellaverĭtis |
| III plur. | cancellavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | cancellem |
| II sing. | cancelles |
| III sing. | cancellet |
| I plur. | cancellēmus |
| II plur. | cancellētis |
| III plur. | cancellent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cancellārem |
| II sing. | cancellāres |
| III sing. | cancellāret |
| I plur. | cancellarēmus |
| II plur. | cancellarētis |
| III plur. | cancellārent |
| PARFAIT |
| I sing. | cancellavĕrim |
| II sing. | cancellavĕris |
| III sing. | cancellavĕrit |
| I plur. | cancellaverĭmus |
| II plur. | cancellaverĭtis |
| III plur. | cancellavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cancellavissem |
| II sing. | cancellavisses |
| III sing. | cancellavisset |
| I plur. | cancellavissēmus |
| II plur. | cancellavissētis |
| III plur. | cancellavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cancella |
| II plur. | cancellāte |
| FUTUR |
| II sing. | cancellāto |
| III sing. | cancellāto |
| II plur. | cancellatōte |
| III plur. | cancellanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| cancellans, antis |
| FUTUR |
| cancellatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| cancellāre |
| PARFAIT |
| cancellavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | cancellatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | cancellatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | cancellandi |
| Datif: | cancellando |
| Accusatif: | ad cancellandum |
| Ablatif: | cancellando |
| SUPIN |
| cancellatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CANCELLO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|