Déclinaison / Conjugueur latin
complāno - Diathèse active
(complāno, complānas, complanavi, complānāre, complanatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | complāno |
| II sing. | complānas |
| III sing. | complānat |
| I plur. | complānāmus |
| II plur. | complānātis |
| III plur. | complānant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complānābam |
| II sing. | complānābas |
| III sing. | complānābat |
| I plur. | complānabāmus |
| II plur. | complānabātis |
| III plur. | complānābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | complānābo |
| II sing. | complānābis |
| III sing. | complānābit |
| I plur. | complānabĭmus |
| II plur. | complānabĭtis |
| III plur. | complānābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | complanavi |
| II sing. | complanavisti |
| III sing. | complanavit |
| I plur. | complanavĭmus |
| II plur. | complanavistis |
| III plur. | complanavērunt, complanavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complanavĕram |
| II sing. | complanavĕras |
| III sing. | complanavĕrat |
| I plur. | complanaverāmus |
| II plur. | complanaverātis |
| III plur. | complanavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | complanavĕro |
| II sing. | complanavĕris |
| III sing. | complanavĕrit |
| I plur. | complanaverĭmus |
| II plur. | complanaverĭtis |
| III plur. | complanavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | complānem |
| II sing. | complānes |
| III sing. | complānet |
| I plur. | complānēmus |
| II plur. | complānētis |
| III plur. | complānent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complānārem |
| II sing. | complānāres |
| III sing. | complānāret |
| I plur. | complānarēmus |
| II plur. | complānarētis |
| III plur. | complānārent |
| PARFAIT |
| I sing. | complanavĕrim |
| II sing. | complanavĕris |
| III sing. | complanavĕrit |
| I plur. | complanaverĭmus |
| II plur. | complanaverĭtis |
| III plur. | complanavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complanavissem |
| II sing. | complanavisses |
| III sing. | complanavisset |
| I plur. | complanavissēmus |
| II plur. | complanavissētis |
| III plur. | complanavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | complāna |
| II plur. | complānāte |
| FUTUR |
| II sing. | complānāto |
| III sing. | complānāto |
| II plur. | complānatōte |
| III plur. | complānanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| complānans, antis |
| FUTUR |
| complanatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| complānāre |
| PARFAIT |
| complanavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | complanatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | complanatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | complānandi |
| Datif: | complānando |
| Accusatif: | ad complānandum |
| Ablatif: | complānando |
| SUPIN |
| complanatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPLANO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|