Déclinaison / Conjugueur latin
concĭpĭlor - Diathèse passive
(concĭpĭlo, concĭpĭlas, concipilavi, concĭpĭlāre, concipilatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭpĭlor |
| II sing. | concĭpĭlāris, concĭpĭlāre |
| III sing. | concĭpĭlātur |
| I plur. | concĭpĭlāmur |
| II plur. | concĭpĭlamĭni |
| III plur. | concĭpĭlantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭpĭlābar |
| II sing. | concĭpĭlabāris, concĭpĭlabāre |
| III sing. | concĭpĭlabātur |
| I plur. | concĭpĭlabāmur |
| II plur. | concĭpĭlabamĭni |
| III plur. | concĭpĭlabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concĭpĭlābor |
| II sing. | concĭpĭlabĕris, concĭpĭlabĕre |
| III sing. | concĭpĭlabĭtur |
| I plur. | concĭpĭlabĭmur |
| II plur. | concĭpĭlabimĭni |
| III plur. | concĭpĭlabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | concipilatus, a, um sum |
| II sing. | concipilatus, a, um es |
| III sing. | concipilatus, a, um est |
| I plur. | concipilati, ae, a sumus |
| II plur. | concipilati, ae, a estis |
| III plur. | concipilati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concipilatus, a, um eram |
| II sing. | concipilatus, a, um eras |
| III sing. | concipilatus, a, um erat |
| I plur. | concipilati, ae, a eramus |
| II plur. | concipilati, ae, a eratis |
| III plur. | concipilati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concipilatus, a, um ero |
| II sing. | concipilatus, a, um eris |
| III sing. | concipilatus, a, um erit |
| I plur. | concipilati, ae, a erimus |
| II plur. | concipilati, ae, a eritis |
| III plur. | concipilati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭpĭler |
| II sing. | concĭpĭlēris, concĭpĭlēre |
| III sing. | concĭpĭlētur |
| I plur. | concĭpĭlēmur |
| II plur. | concĭpĭlemĭni |
| III plur. | concĭpĭlentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭpĭlārer |
| II sing. | concĭpĭlarēris, concĭpĭlarēre |
| III sing. | concĭpĭlarētur |
| I plur. | concĭpĭlarēmur |
| II plur. | concĭpĭlaremĭni |
| III plur. | concĭpĭlarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | concipilatus, a, um sim |
| II sing. | concipilatus, a, um sis |
| III sing. | concipilatus, a, um sit |
| I plur. | concipilati, ae, a simus |
| II plur. | concipilati, ae, a sitis |
| III plur. | concipilati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concipilatus, a, um essem |
| II sing. | concipilatus, a, um esses |
| III sing. | concipilatus, a, um esset |
| I plur. | concipilati, ae, a essemus |
| II plur. | concipilati, ae, a essetis |
| III plur. | concipilati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concĭpĭlāre |
| II plur. | concĭpĭlamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | concĭpĭlātor |
| III sing. | concĭpĭlātor |
| II plur. | |
| III plur. | concĭpĭlantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| concipilatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| concĭpĭlāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | concipilatus, a, um esse |
| Plurale: | concipilati, ae, a esse |
| FUTUR |
| concipilatum esse |
| GERUNDIVO |
| concĭpĭlandus, a, um | |