Déclinaison / Conjugueur latin
concĭpĭo - Diathèse active
(concĭpĭo, concĭpis, concepi, concĭpĕre, conceptum)
verbe transitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭpĭo |
| II sing. | concĭpis |
| III sing. | concĭpit |
| I plur. | concĭpīmus |
| II plur. | concĭpītis |
| III plur. | concĭpiunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭpiēbam |
| II sing. | concĭpiēbas |
| III sing. | concĭpiēbat |
| I plur. | concĭpiebāmus |
| II plur. | concĭpiebātis |
| III plur. | concĭpiēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concĭpĭam |
| II sing. | concĭpĭes |
| III sing. | concĭpĭet |
| I plur. | concĭpiēmus |
| II plur. | concĭpiētis |
| III plur. | concĭpĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | concepi |
| II sing. | concepisti |
| III sing. | concepit |
| I plur. | concepĭmus |
| II plur. | concepistis |
| III plur. | concepērunt, concepēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concepĕram |
| II sing. | concepĕras |
| III sing. | concepĕrat |
| I plur. | conceperāmus |
| II plur. | conceperātis |
| III plur. | concepĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concepĕro |
| II sing. | concepĕris |
| III sing. | concepĕrit |
| I plur. | conceperĭmus |
| II plur. | conceperĭtis |
| III plur. | concepĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭpĭam |
| II sing. | concĭpĭas |
| III sing. | concĭpĭat |
| I plur. | concĭpiāmus |
| II plur. | concĭpiātis |
| III plur. | concĭpĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭpĕrem |
| II sing. | concĭpĕres |
| III sing. | concĭpĕret |
| I plur. | concĭperēmus |
| II plur. | concĭperētis |
| III plur. | concĭpĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | concepĕrim |
| II sing. | concepĕris |
| III sing. | concepĕrit |
| I plur. | conceperĭmus |
| II plur. | conceperĭtis |
| III plur. | concepĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concepissem |
| II sing. | concepisses |
| III sing. | concepisset |
| I plur. | concepissēmus |
| II plur. | concepissētis |
| III plur. | concepissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concĭpe |
| II plur. | concĭpĭte |
| FUTUR |
| II sing. | concĭpĭto |
| III sing. | concĭpĭto |
| II plur. | concĭpitōte |
| III plur. | concĭpiunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concĭpiens, ientis |
| FUTUR |
| conceptūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concĭpĕre |
| PARFAIT |
| concepisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conceptūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conceptūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concĭpiendi |
| Datif: | concĭpiendo |
| Accusatif: | ad concĭpiendum |
| Ablatif: | concĭpiendo |
| SUPIN |
| conceptum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCIPIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|