Déclinaison / Conjugueur latin
concrĕpĭto - Diathèse active
(concrĕpĭto, concrĕpĭtas, concrĕpĭtāre, concrepitavi)
verbe intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concrĕpĭto |
| II sing. | concrĕpĭtas |
| III sing. | concrĕpĭtat |
| I plur. | concrĕpĭtāmus |
| II plur. | concrĕpĭtātis |
| III plur. | concrĕpĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concrĕpĭtābam |
| II sing. | concrĕpĭtābas |
| III sing. | concrĕpĭtābat |
| I plur. | concrĕpĭtabāmus |
| II plur. | concrĕpĭtabātis |
| III plur. | concrĕpĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concrĕpĭtābo |
| II sing. | concrĕpĭtābis |
| III sing. | concrĕpĭtābit |
| I plur. | concrĕpĭtabĭmus |
| II plur. | concrĕpĭtabĭtis |
| III plur. | concrĕpĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | concrepitavi |
| II sing. | concrepitavisti |
| III sing. | concrepitavit |
| I plur. | concrepitavĭmus |
| II plur. | concrepitavistis |
| III plur. | concrepitavērunt, concrepitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concrepitavĕram |
| II sing. | concrepitavĕras |
| III sing. | concrepitavĕrat |
| I plur. | concrepitaverāmus |
| II plur. | concrepitaverātis |
| III plur. | concrepitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concrepitavĕro |
| II sing. | concrepitavĕris |
| III sing. | concrepitavĕrit |
| I plur. | concrepitaverĭmus |
| II plur. | concrepitaverĭtis |
| III plur. | concrepitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concrĕpĭtem |
| II sing. | concrĕpĭtes |
| III sing. | concrĕpĭtet |
| I plur. | concrĕpĭtēmus |
| II plur. | concrĕpĭtētis |
| III plur. | concrĕpĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concrĕpĭtārem |
| II sing. | concrĕpĭtāres |
| III sing. | concrĕpĭtāret |
| I plur. | concrĕpĭtarēmus |
| II plur. | concrĕpĭtarētis |
| III plur. | concrĕpĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | concrepitavĕrim |
| II sing. | concrepitavĕris |
| III sing. | concrepitavĕrit |
| I plur. | concrepitaverĭmus |
| II plur. | concrepitaverĭtis |
| III plur. | concrepitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concrepitavissem |
| II sing. | concrepitavisses |
| III sing. | concrepitavisset |
| I plur. | concrepitavissēmus |
| II plur. | concrepitavissētis |
| III plur. | concrepitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concrĕpĭta |
| II plur. | concrĕpĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | concrĕpĭtāto |
| III sing. | concrĕpĭtāto |
| II plur. | concrĕpĭtatōte |
| III plur. | concrĕpĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concrĕpĭtans, antis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concrĕpĭtāre |
| PARFAIT |
| concrepitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concrĕpĭtandi |
| Datif: | concrĕpĭtando |
| Accusatif: | ad concrĕpĭtandum |
| Ablatif: | concrĕpĭtando |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCREPITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|